- Mị Dao tỷ, Long Vũ này cùng Thanh Long thần công có khác nhau không?
Trầm Tường hỏi.
– Khác nhau rất lớn, Long Vũ là Chân Long tự nghĩ ra, mà Thanh Long thần công là người căn cứ theo Chân Long sáng tạo ra. Trong truyền thuyết xa xưa có nhắc qua Long sáng tạo những Long Vũ này, có thể thi triển ra lực lượng mạnh mẽ như Long, có thể tiêu diệt Long, vì lẽ đó cũng gọi là Diệt Long Thần Vũ.
Tô Mị Dao nói.
Diệt Long Thần Vũ! Nghe tên liền biết rất lợi hại.
– Nói như vậy Long Vũ hẳn là rải rác ở các nơi, nếu như thu thập hoàn chỉnh, đây chẳng phải là. . .
Trầm Tường nghĩ đến điểm này, nhất thời phấn chấn lên, bất quá hắn lại biết chuyện này rất khó khăn.
Trầm Tường phóng hỏa đốt cháy những thi thể này đi, để hắn cảm thấy kinh ngạc chính là, đại hỏa qua đi, hết thảy đều hóa thành tro tàn, nhưng cũng còn sót lại một vật dài hai thước tỏa quang mang màu vàng.
– Đây là cái gì?
Trầm Tường nghi ngờ nói, sau đó nói cho Bạch U U cùng Tô Mị Dao.
Chỉ thấy trên người Tô Mị Dao cùng Bạch U U mặc hắc y, đầu đội mũ rộng vành, từ trong trữ vật giới chỉ chạy ra, các nàng là vì không cho người khác thấy dung mạo các nàng.
– Chẳng lẽ là ?
Bên trong thanh âm lạnh như băng kia của Bạch U U mang theo một tia kinh ngạc.
Tô Mị Dao cúi người xuống, dùng tay nhẹ vỗ về, khẳng định nói:
– Không sai, là !
– Cái gì là ?
Trầm Tường xưa nay chưa từng nghe nói qua loại đồ vật này.
– Chính là một loại đồ vật có tính chất đặc biệt, cụ thể chúng ta cũng nói không rõ ràng! Nói chung chính là từ bên trong chân khí dưỡng dục ra, cũng có do thiên địa dinh ra. Nếu như là băng , sau khi ngươi dung hợp ở cánh tay, chân khí Hoả thuộc tính của ngươi thông qua cánh tay băng , liền có thể biến thành hàn băng chân khí.
Tô Mị Dao nói.
Trầm Tường cả kinh nói:
– Vậy nếu như một người không thể thả ra chân khí chi hỏa, cánh tay dung nhập một hỏa , vậy chẳng phải hắn có thể thả ra chân khí chi hỏa sao.
Bạch U U nói:
– Không sai, vì lẽ đó loại đồ vật này phi thường trân quý, cũng không biết này là thuộc tính gì.
Trầm Tường vẫn là lần đầu tiên nghe nói loại đồ vật thần kỳ này, điều này nói rõ phi thường hi hữu, nhưng vì sao Tống Nam Minh lại có?
Trầm Tường nghĩ không sai, đại đa số người Cửu Độc bang đều sẽ dùng loại ám khí này, nếu như là võ giả bình thường, căn bản khó phòng bị, có thể bị những người này dễ dàng giết chết.
Thế nhưng đối với Trầm Tường mà nói, điểm nguy hại này là không có, chỉ thấy lông mày hắn nhíu lại, một trận cương khí nóng rực từ thân thể của hắn trào ra, hình thành một lồng phòng hộ bao vây lấy thân thể của hắn, những kim thép này đều bị chặn đứng.
Trầm Tường nhìn những kim thép sắc bén này cười lạnh, thả ra thần thức mạnh mẽ, khống chế vô số kim thép này, để những kim thép này xoay đầu lại, hướng về những người Cửu Độc bang kia.
– Các ngươi chế tạo những đồ vật này hẳn là không dễ dàng gì, trả lại các ngươi!
Trầm Tường cười lạnh một tiếng, vô số kim thép giống như mưa xối xả, bay vụt tới những người Cửu Độc bang kia.
Những người Cửu Độc bang kia vẫn không có phản ứng lại, vô số kim thép to to nhỏ nhỏ đều đâm vào bên trong thân thể của bọn họ, làm cho bọn hắn biến thành con nhím.