Lăng Hàn ngước nhìn cửa đá, trên mặt hắn mang theo kinh ngạc.
Đây là ảnh gia đình của Đại Đế sao?
Ánh mắt của hắn nhìn sang, hắn ghi nhớ hình dáng của từng vị Đại Đế.
A, đây là tổ tiên của Hầu ca, Đấu Chiến Thánh Hoàng?
Lăng Hàn nhìn thấy một gương mặt Đại Đế như lôi công, tay cầm một cây côn sắt, sau mông còn có cái đuôi, rõ ràng chỉ là tượng khắc đá nhưng lại tỏa ra bá khí vô tận như đâm thủng thiên địa.
– Còn có vị này, là tiên tổ của sắc trw?
Hắn nhìn thấy một vị Đại Đế có đầu heo, trong tay mang theo đinh ba chín răng, trên người tỏa ra khí chất cuồng dã.
– Không phải chứ, sắc trư thật sự có tổ tiên là Đại Đế!
Lăng Hàn vẫn cho rằng sắc trư đang nổ, nhìn dáng vẻ của nó như thế thì làm gì có khí chất của hậu duệ Đại Đế chứ?
Ai, nhưng người ta lại nói thật.
Lăng Hàn hiểu biết về Đại Đế có hạn, chỉ có thể biết danh hào của vài vị Đại Đế, còn lại hắn chỉ ghi nhớ hình dáng tướng mạo, đợi ngày sau điều tra tư liệu sẽ so sánh.
– Lịch sử thỉnh thoảng xuất hiện đứt gãy, thậm chí hiện tại còn không có thống kê từng xuất hiện bao nhiêu đời Đại Đế.
– Nhưng nơi này đều liệt kê hình tượng của Đại Đế lên tượng đá.