Người thành Đế, cơ bản đều đi qua Đế lộ.
Cho nên, Đế lộ là nơi phi thường trọng yếu, trong mắt thế nhân, người thành Đế phải đi qua Đế lộ.
Lăng Hàn không cho rằng chỉ cần đi qua con đường này đều thành Đế, đại khái trên “lộ” này có cơ duyên tạo hóa nghịch thiên, lúc này mới có khả năng giúp người ta đột nhiên tăng mạnh.
– Đây có phải là bí cảnh hay không?
Hắn hỏi.
– Tình huống cụ thể, Cẩu gia không kịp tra!
Đại Hắc Cẩu nói, nó vừa nhìn thấy Đế lộ mở ra nên vội vàng đi tìm Lăng Hàn.
– Chân Long uyên mở ra, nói rõ điều kiện thành Đế đã có, mà Đế lộ xuất hiện mang ý nghĩa người thành Đại Đế không xa.
Đột nhiên Tiểu Thanh Long xông tới, dáng vẻ gật gù đắc ý.
Lăng Hàn thở dài, đây là mao bệnh gì, tại sao mấy gia hỏa này cứ thích làm ra vẻ?
Нос ai?
– Xem ra, ngươi nên đi học một phen, từ đó phổ cập tri thức một chút.
Lăng Hàn cười nói.
Tiểu Thanh Long ho khan, bắt đầu nói:
– Đế lộ chính là bí cảnh, nhưng khác với bí cảnh khác, nó có đầu có đuôi, bắt đầu đi vào từ điểm xuất phát, lại đi ra từ điểm cuối, tạo thành một con đường hoàn chỉnh, cho nên mới sẽ lấy ‘Lộ’ làm tên.
– Mời ngươi tiếp tục biểu diễn.
Lăng Hàn lại làm động tác mời.
– Tiến vào Đế lộ, cơ hồ không có hạn chế cảnh giới, bình thường chỉ cần đạt tới Trúc Cơ là được rồi.
Tiểu Thanh Long tổ chức ngôn ngữ, nói:
– Nhưng nó lại có hạn mức cao nhất, chính là Thánh Nhân không được tiến vào.
Thánh Nhân không được tiến vào, như vậy sẽ có Tôn Giả, Giáo Chủ tiến vào.