Bầy khỉ lại tới, hơn nữa phần lớn đều mang theo tiên quả.
Nha, trách oan bọn nó.
Lăng Hàn sẽ không khách khí, ai đến cũng không có cự tuyệt, hắn thu tất cả tiên quả.
Hầu tử lại bái tạ và rời đi.
– Ai, ngay cả hung thú còn hiểu có ơn tất báo đều hơn rất nhiều sinh linh mở linh trí.
Lăng Hàn nói, sau đó hắn nhìn sang sắc trư.
Sắc trư hừ hừ, ta hết ăn lại nằm thì làm sao? Ngươi trước kia không ít dùng gia làm tấm thuẫn, còn không có tính sổ với hỗn đản ngươi đấy.
Lần này tiên quả thật nhiều, mặc dù đại bộ phận là tiên dược tứ tinh, nhưng vẫn có ba quả ngũ tinh, hiệu quả cũng không kém gì Hồng Lăng Địa quả, liền bị Lăng Hàn phân cho Trì Mộng Hàm, Đại Hắc Cẩu.
Hắn đã có thể tự mình gánh vác một phương, hiện tại có thể vũ trang những người khác.
Hắn phụ trách nấu cơm, thịt chim rất nhiều, một bộ phận dùng để nấu canh, một bộ phận dùng để nướng, vẫn còn thừa rất nhiều.
Sau khi nướng thịt xong, Hầu tử đều vui vẻ ăn thịt chim.
Đây chính là kẻ thù của bọn chúng, đã ăn không biết bao nhiêu đồng bạn của chúng, hiện tại ăn thịt chim cũng giải hận.
Ăn uống no đủ, Lăng Hàn tiếp tục lên đường, bầy khỉ đưa tiễn trên táng cây, sau khi tiễn cả trăm dặm thì chúng mới quay người trở về.