Lăng Hàn cũng không có ra tay, hắn chỉ đến kiểm tra thực lực của mình, không đáng tạo sát nghiệp vô cớ.
Hắn tiếp tục hành tẩu, tìm kiếm hung thú Hóa Linh
Nhưng hung thú cấp bậc này thật sự là quá ít, may mắn Lăng Hàn là trận đạo tông sư, hắn sử dụng địa mạch thăm dò, hắn nhanh chóng tìm được một con hung thú phù hợp điều kiện, thân hình biến mất và xuất hiện trong một sơn cốc.
Hắn thet dai một tiếng, có một Kim Viên lông vàng nhảy ra, Kim Viên cao mười trượng và tỏa ra khí tức mạnh hơn con hung thú lúc trước gấp trăm lần.
Kim Viên có tướng mạo hung tàn, hai, hai răng nanh nhô ra khỏi miệng, trong ánh mắt còn tỏa ra sát khí, nó không có lập tức công kích, nó chỉ nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn.
Hung thú khát máu, bạo lực, nhưng lại có bản năng kiêng kị tồn tại cường đại.
Trong mắt của Kim Viên, Lăng Hàn chính là cường giả như vậy.
– Đến!
Lăng Hàn cười cười, hắn chủ động lao tới.
Đối mặt khiêu khích, đương nhiên hung thú sẽ không sợ hãi, Kim Viên gào thét, hai tay nện vào ngực của mình và lao tới chiến đấu với Lăng Hàn.
Oanh! Oanh! Oanh!
Một người một vượn đại chiến, Lăng Hàn đại chiến thỏa thích, hắn không ngừng bộc phát lực lượng của mình.
Con hung thú này rất cường đại, về mặt sức mạnh còn muốn nghiền ép Lăng Hàn, hơn nữa, Kim Viên có móng vuốt vô cùng sắc bén không thua gì tiên khí cùng giai, cho nên nó tạo thành uy hiếp nhất định với Lăng Hàn, quần áo của hắn cũng bị phá vỡ.