Hàn Đế không thể tin nổi, trên mặt hắn đầy sợ hãi.
Hắn vốn không phải tên là Hàn Đế:
Chữ “Đế” đại biểu ý nghĩa đặc thù, ai dám dùng lung tung?
Sau khi hắn thể hiện thiên phú võ đạo cường đại mới đổi tên vì chính mình, ẩn chứa dã tâm hắn có hi vọng thành Đế.
Thiên phú của hắn chỉ kém hơn thế hệ hoàng kim một ít, mà bây giờ hắn thông qua cố gắng đạt tới đệ bát hình, có thể nói, trừ cảnh giới còn kém ra, hắn thật sự không thua gì thế hệ hoàng kim.
Nhưng còn bây giờ thì sao, lại có người vượt qua hắn trong cùng cấp bậc.
Tê!
Kiêu ngạo của Hàn Đế bị đánh thành mảnh nhỏ, trong chớp mắt hắn cảm thấy mờ mịt.
Làm sao có thể? Tuyệt đối không có khả năng!
Chết!
Hàn Đế hét lớn một tiếng, hắn giết tới lần nữa, hư ảnh Côn Bằng vỗ cánh, thôn thiên thực địa, bản thân hắn lao tới, đạo tắc thiêu đốt và hóa thành hỏa diễm diệt thế.
Lăng Hàn cười nhạt, là cao thủ đệ cửu hình, hắn cần để ý sao?
Từ trước đến nay chỉ có hắn nghịch cảnh giới thắng đối thủ, hiện tại cảnh giới của hắn còn trên Hàn Đế, cho dù ngươi kinh tài tuyệt diễm thế nào, cho dù ngươi liều mạng thì sao, ngươi không có khả năng chiến thắng.