Lần này đi Ám Vân Địa Ngục, Lăng Hàn không có ý định mang theo bất cứ kẻ nào.
Chỗ đó quá nguy hiểm, không có quy củ, không có đạo đức, chỉ tôn thờ chuẩn tắc cường giả vi tôn, cho nên, Lăng Hàn chuẩn bị đi một mình, như thế hắn không có nỗi lo về sau, làm việc cũng thuận tiện.
Tiểu Hàn tử, sống sót thật tốt.
Đại Hắc Cẩu nói. Trở về tái chiến, Long gia không tin đánh không thắng ngươi.
Lời này là của Tiểu Thanh Long. Thê tử của ngươi do ta nuôi dưỡng.
Đây là sắc trư.
Lăng Hàn lập tức đá nó một cước: Có tin ta mời Cửu Sơn lão gia tử xuất thủ tiêu diệt cặn bã như ngươi không? Ha ha.
Sắc trư vội vàng cười ha ha, làm người không thể quá tiện, bằng không làm heo cũng không được.
Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu đều lưu luyến không rời, thật vất vả Lăng Hàn mới trở lại Cửu Dương Thánh Địa đoàn tụ cùng các nàng, còn chưa nghỉ ngơi mấy ngày thì hắn đã rời đi.
Lăng Hàn cũng không bỏ, nhưng hắn đã hạ quyết tâm.
Hiện tại chia tay là vì ngày sau đoàn tụ, không có thực lực cường đại, tất cả đều là chuyện vô bổ. Được rồi, thời điểm trở về phải nhớ mang lễ vật!
Hổ Nữu bĩu môi nói. Được.
Lăng Hàn cười một tiếng.
Sau khi cáo biệt một phen, Cửu Sơn Thánh Nhân liền dẫn Lăng Hàn xuất phát, cũng đi tới Ám Vân Địa Ngục.
Nơi này không ở Bắc Thiên vực, mà là ở Nam Thiên vực, đúng là trái ngược nhau, nhưng Cửu Sơn hiện tại đã thành Thánh Nhân, tốc độ của hắn cực nhanh, hắn xé rách không gian, chỉ trong thời gian ba ngày đã mang Lăng Hàn đi tới Nam Thiên vực.