Đám đại năng đạt thành hiệp nghị, cho phép người trẻ tuổi khắp nơi tiến vào trong động, lấy được bảo vật thuộc về tất cả mọi người, nhưng nếu liên quan đến bí mật Vô Tu sơn thì phải cộng hưởng.
Nếu không, có Thánh Nhân tọa trấn, thậm chí trong tay còn cầm Đế binh, có ai dám trở ngại?
Lăng Hàn dẫn tiểu đội đi vào đáy động, nơi này rất yên tĩnh, mà trọng lực cũng rất đáng sợ, Trúc Cơ không thể đi vào được, hộ thể thuẫn sẽ nứt vỡ ngay lập tức.
Cho nên, Trúc Cơ không thể tiến vào trong động, ít nhất phải là Chú Đỉnh mới có thể miễn cưỡng bảo trì hộ thể thuẫn tồn tại, nếu không có thân thể cường đại, người đó nhất định sẽ nằm rạp xuống đất.
Khá tốt, Nữ Hoàng, Hổ Nữu cũng bước vào Sinh Đan cảnh, hơn nữa thể thuật đã có chút thành tựu, lúc này đi vào đây như đi trên đất bằng, hoàn toàn không khó khăn chút nào.
Sau khi đi thật lâu, cuối cùng bọn họ đi vào nơi phong ấn kia.
Kỳ thật đây là một cánh cửa vô cùng cổ xưa, trên cánh cửa có phù văn rậm rạp đan vào thành phiến. Nhưng cánh cửa đã bị tổn hại, xuất hiện một khu vực vỡ vụn đủ cho hai người đi vào, nhưng nhìn vào bên trong lại không thấy gì.
Nhanh lên, không nên chậm trễ người khác!
Lăng Hàn vẫn còn nghiên cứu, lại nghe sau lưng có tiếng nói thúc dục.
Hổ Nữu lập tức xoay người lại, thử lấy răng nói: Ngươi dám hung hăng với Lăng Hàn của Nữu? Thì tính sao?
Người này cao ngạo nói ra, bởi vì Hổ Nữu không có lộ ra chân dung, hắn tự nhiên cũng không bị dung mạo tuyệt thế trùng kích.