Lăng Hàn gật đầu, nói:
Các ngươi chỉ thấy qua Chương Phương ra tay, chưa từng giao chiến thực tế với hắn, cho nên các ngươi không hiểu. Lực lượng nguyên thủy của hắn là tam thập ngũ trọng thiên, lại vận chuyển Đế thuật sẽ có chiến lực tam thập bát trọng thiên, chiến lực như vậy đủ xé nát phòng ngự của An Tứ Nguyên. Cho nên, nếu An Tứ Nguyên chỉ có tiêu chuẩn như hiện tại, hắn khẳng định không địch lại Chương Phương, ba phần tỷ lệ còn lại chính là át chủ bài của An Tứ Nguyên. Không nắm chắc, không biết trước bài, Chương Phương thắng lợi mười phần.
Tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu đều gật đầu, Lăng Hàn đã giao thủ với Chương Phương, cho nên, Lăng Hàn khẳng định càng hiểu tình hình hơn bọn họ.
Bọn họ đang bàn tán với nhau, nếu ở trong khu vực người bên ngoài thì không có vấn đề gì, bọn họ lại ngồi trong khu vực của đám người thổ dân, bọn họ bị đám thổ dân nhìn chằm chằm vào.
Khốn kiếp, đang ngồi trong trận doanh của bọn họ còn dám nói bậy về An Tứ Nguyên? Hừ, chờ xem An đại nhân phát uy đi. Sự thật thắng hùng biện, chờ bị đánh mặt đi. Chờ An đại nhân quét ngang tất cả Đế tử, chúng ta lại khiêu chiến gia hỏa đáng ghét này. Tốt!
Những người này nói chuyện không áp chế âm thanh, cố ý nói cho Lăng Hàn nghe.
Lăng Hàn chỉ cười mà không nói
Tiểu Thanh Long nhảy lên bàn, nói: Các ngươi hiện tại ghi nhớ những lời này trong lòng, nếu lát nữa quên khiêu chiến tiểu Hàn tử thì người đó chính là cháu con rùa!
Lời khiêu khích như vậy làm đám thổ dân khó chịu, một con thằn lằn cũng dám kêu gào với bọn họ. Trước giết tên gia hỏa bên ngoài kia, sau đó bắt con thằn lằn hầm cách thủy!