Vào lúc này, Mạo Vân Thiên vô cùng tuyệt vọng.
Hắn nhiều lắm chỉ có thể đấu với hai địa long, hiện tại Lăng Hàn triệu hồi ra mười con địa long, hắn dám ngạnh kháng sẽ bị địa long xé nát.
Hơn nữa, Lăng Hàn không chỉ có địa long, hắn có thể dùng sát khí trùng kích, Huyễn Cảnh Hắc Mang giày vò hắn, cả ba cùng phát uy, hắn không biết mình có thể gánh nổi hay không.
Hắn đường đường cao thủ Chân Ngã cảnh lại thua một Sinh Đan cảnh?
Không không không, gia hỏa này không phải là Sinh Đan cảnh, hắn còn là trận đạo tông sư, thua trong tay một trận đạo tông sư không tính là sỉ nhục.
Mạo Vân Thiên đã bắt đầu tìm đường lui cho mình, không có biện pháp, trước kia hắn không làm gì được Lăng Hàn, bây giờ đối phương còn triệu hoán ra mười con địa long, dù hắn nghĩ như thế nào cũng không có phần thắng.
Nên đến ta đi!
Lăng Hàn cười nói, Huyễn Cảnh Hắc Mang đánh tới, Mạo Vân Thiên lâm vào ảo giác.
XÍU…UU!
Mười con địa long vây đánh Mạo Vân Thiên.
Bị Huyễn Cảnh Hắc Mang giày vò nhiều lần như vậy, Mạo Vân Thiên cũng có sức chống cự rất mạnh, chỉ trong nháy mắt hắn đã thoát ra, nhưng vào lúc này, mười con địa long đã vây quanh hắn.
Khốn kiếp!
Mạo Vân Thiên lấy ra pháp khí, đó là cây gậy màu xnah, hắn dùng gậy quét ngang, bành bành bành, hắn kịch chiến với địa long
Sau khi hắn trả giá tương đối lớn, cuối cùng hắn cũng đánh nát toàn bộ mười con địa long.
Hắn thở hồng hộc, hiển nhiên cực kỳ mệt mỏi..
Lăng Hàn vỗ tay, nói: Không tệ không tệ, thực lực tốt lắm, tiếp một lần nữa!
Oanh, lại có mười con địa long xuất hiện, trải qua thời gian dài như thế, đủ để cho Lăng Hàn ngưng tụ nhiều địa khí hơn.
Mạo Vân Thiên muốn khóc, còn mười còn nữa.
Ngươi động ngón tay là tạo ra mười con địa long, hắn phải liều đao thật thương thật, song phương hao tổn không giống nhau.
Không đánh, căn bản đánh không lại, trừ phi thực lực của hắn mạnh tới mức một hơi đánh nát mười con địa long, khi đó nhất cổ tác khí miểu sát Lăng Hàn.