Không chỉ Cửu Sơn Tôn Giả, các Tôn Giả khác cũng đi tới, bọn họ dùng đầu lâu làm bè.
Có thể trở thành Tôn Giả, quả nhiên đều có nhãn lực kinh người.
Cửu Sơn Tôn Giả mang theo bè xương đi tới bờ biển:
Đến đây đi. Tiền bối, ngươi nên kiềm chế một chút.
Lăng Hàn nhe răng, hắn nhìn có phần không đáng tin cậy. Ha ha, chỉ cần bản tôn còn một hơi, cam đoan ngươi không bị thương chút nào.
Cửu Sơn Tôn Giả cười nói, hắn nắm lấy Lăng Hàn, sau đó hắn đánh ra một chưởng, lực lượng khủng bố sôi trào, bè xương rơi vào trong biển.
Bè xương vượt sóng gió với tốc độ nhanh kinh người.
Tuy biển cả này có sóng to gió lớn, khi bè xương tiến lên sẽ bị sóng lớn tập kích, tất cả tập kích đều bị Cửu Sơn Tôn Giả hóa giải.
Sau khi đi một lúc, Cửu Sơn Tôn Giả đình chỉ thúc thuyền, bởi vì không ngừng hóa giải sóng biển làm hắn cố hết sức, tuy hắn còn rất nhiều lực lượng nhưng ai biết nơi này có nguy hiểm gì không, đương nhiên không có khả năng dùng hết lực lượng.
Sau khi nghỉ ngơi một lúc, chỉ thấy phía sau có một bè xương tiến lên, phía trên có ba người, một tên Tôn Giả, hai người khác đều là nam tử trẻ tuổi. Cửu Sơn, ngươi thật to gan lớn mật, dám vào Tây Thiên vực!
Tên Tôn Giả kia nói ra, trên mặt không buồn không vui, không rõ thái độ như thế nào.
Cửu Sơn Tôn Giả cười nhạt một tiếng: Như thế nào, Tây Thiên vực là hoàng tuyền hay địa ngục, không thể đi sao? Sau khi ra ngoài, chúng ta đánh một trận.
Tên Tôn Giả kia nói ra. Tốt.
Cửu Sơn Tôn Giả bình thản không sợ. Hiện tại, liên thủ?
Đột nhiên Tôn Giả cười nói.
Cửu Sơn Tôn Giả nói: Một lời đã định.
Hai Tôn Giả đều cần nghỉ ngơi một chút, bọn họ quá mạnh mẽ, tùy thời có thể rút năng lượng trong thiên địa, hoàn toàn không cần đợi đến lúc mặt trời mọc. Lăng huynh, làm quen một chút, tại hạ Ninh Dưỡng Hạo, đây là tộc đệ của ta, Ninh Biên.
Một người trẻ tuổi chắp tay nói với Lăng Hàn, vẻ mặt rất khiêm tốn.
Lăng Hàn cũng ôm quyền: Bái kiến hai vị Ninh huynh.
Ninh Biên rất cao ngạo, hắn cau mày và nói: Nghe người khác nói khoác về ngươi, ngươi cũng chỉ là Sinh Đan hậu kỳ, thật không biết tại sao lại nói khoác nhiều như thế.
Hiển nhiên hắn không có ở bờ biển khi Lăng Hàn đánh bại Tể ba người Thích Vĩnh Minh, Liễu Khai, nếu không hắn tự cho rằng mình rất cao minh cũng không dám ngạo mạn như thế.