Vật đổi sao dời, trong nháy mắt đã rời đi vạn dặm.
Bành!
Lăng Hàn nặng nề rơi xuống đất, hắn đâm vào tảng đá rắn chắc, hắn có cảm giác nôn mửa rất mạnh, bởi vì khí lực của hắn kinh người nên khôi phục rất nhanh.
Ồ, kẻ mới tới không nôn mửa!
Có giọng nói vang lên. Dọa ngốc?
Có người cười nói. Có lẽ không đến mức.
Lăng Hàn bò dậy, hắn nhìn thấy mình đang ở trong hang động, bốn phía đều đốt bó đuốc chiếu sáng không gian.
Trừ hắn ra, nơi này còn có ba mươi bốn tên người trẻ tuổi, nữ có nam có, hoặc đứng hoặc ngồi, mỗi người đều tỏa ra khí tức trác tuyệt, tuyệt đối là nhân trung long phượng.
Đó là khẳng định.
Vì cái gì hắn lại tới đây?
Đương nhiên là tác dụng của ấn ký trên tay hắn, nó dẫn động truyền tống trận pháp vượt qua tinh vực, ấn ký đó tới từ đâu?
Sồ Long thí luyện!
Không có ấn tượng sao?
Chiến Thần Tam Thức… Chiến Thần cung!
Việc này quá châm chọc, hắn đang bị Chiến Thần cung xem thành mục tiêu tất sát, kết quả hắn lại bị truyền tống tới Chiến Thần cung, việc này như dê vào miệng cọp.
Tại sao hắn phải cải biến dung mạo và linh hồn ba động?