Đúng lúc này, Lăng Hàn đã ra tay.
Hắn cũng không bỏ chạy, mà là vung tay phải lên, địa khí bị hắn rút ra, oanh, địa khí hóa thành một đầu địa long.
Bành!
Long Hòa Thuận đánh một kích trúng địa long, địa long tan vỡ nhưng lực lượng một kích của hắn cũng tan biến.
Ồ! Ân? Nha?
Cho dù như vậy, các Tôn Giả cũng không dám tin vào mắt mình.
Bọn họ xem ra, đừng nói Lăng Hàn mới là Sinh Đan đan kỳ, cho dù là yêu nghiệt Đế tộc Sinh Đan viên mãn cũng không có khả năng đón đở một kích của Long Hòa Thuận, thuần túy là muốn chết.
Cho nên, biện pháp ứng phó duy nhất chính là trốn.
Nhưng Lăng Hàn lại triệu hồi một con địa long, từ đó ngăn cản một kích này.
Hắn là quái vật sao?
Sinh Đan cảnh đấy, cho dù điều khiển pháp khí tứ tinh cũng không thể phát ra uy lực Chân Ngã cảnh.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười: Chiêu thứ nhất.
Long Hòa Thuận cảm thấy mặt nóng rát, một kích thất bại, Sinh Đan cảnh chẳng những không có chết, hơn nữa còn không bị tổn thương, chỉ sợ hắn đã sáng tạo ra lịch sử mới. Hắn cũng biến thành hình tượng phản diện trong các tài liệu giảng dạy.
Hắn thẹn quá hoá giận, hắn đánh ra một kích tấn công Lăng Hàn, hiện tại uy lực lớn hơn vài lần.