Thật là phách lối.
Lăng Hàn không biết nói cái gì, chạy tới ám sát không thành công còn đòi thả đi, kẻ này da mặt dày cỡ nào?
Thả chúng ta rời đi, chúng ta có thể bảo đảm, chúng ta từ bỏ sinh ý này.
Tên sát thủ kia nói, vẻ mặt chắc chắn giống như ăn chắc Lăng Hàn.
Đây là đương nhiên, bọn họ dám ám sát cả Đế tộc, thậm chí còn làm Thánh Nhân nuốt hận, đương nhiên sẽ không để ý tiểu nhân vật như Lăng Hàn.
Ta bí mật nấp gần ngươi, ta có thể không ngừng xuất thủ, đây chính là ưu thế của ta.
Lăng Hàn bật cười: Nói cách khác, nếu có người khác ủy thác giết ta, các ngươi vẫn xuất thủ lần nữa? Đương nhiên, sinh ý chính là sinh ý.
Sát thủ kia không do dự nói. Được.
Lăng Hàn điểm ra một chỉ, ba, đầu của sát thủ vỡ nát như dưa hấu.
Việc này làm ba tên sát thủ khác choáng váng.
Ngay sau đó bọn họ dùng ánh mắt tức giận nhìn Lăng Hàn. Ngươi nhất định phải chết! Hiện tại không tính là ủy thác, Chiến Thần cung chúng ta sẽ giết ngươi! Ngươi chờ xem, trên trời dưới đất không có người nào có thể cứu được ngươi! Cho dù ngươi là đệ tử Cửu Dương Thánh Địa, Thánh nhân cũng mang theo Thánh khí tới lấy tính mạng của ngươi! Ha ha ha, không có người nào có thể giết người Chiến Thần cung chúng ta, cánh cửa địa ngục đã mở ra cho ngươi.
Ba người nói ra, dường như không sợ tử vong. Phải không?