Lăng Hàn lại về tới vị trí cũ, chỉ thấy đại quân âm hồn không có nửa điểm biến hóa, vẫn mờ mịt, vô cùng vô tận, chúng thống nhất tiến lên cùng một hướng, cảnh tượng hùng vĩ không gì sánh được.
Lại đến.
Lăng Hàn giết ra ngoài, hắn khai chiến lần nữa.
Hiện tại hắn tăng hiệu suất chém giết lên rất cao, gần nửa ngày sau, âm hồn không còn tới một nửa, có một đoạn trống không rất lớn, trước mặt hắn là số âm hồn rất lớn, sau lưng lại không có gì.
Giết giết giết!
Lăng Hàn thét dài không dứt, hắn vung nắm đấm giết vào trong âm hồn, quá đơn giản.
Không có biện pháp, âm hồn nơi này cơ bản đều là Trúc Cơ, Chú Đỉnh làm chủ, cấp bậc Sinh Đan ít đến thương cảm, chúng không phải đối thủ của hắn, huống chi hắn còn có năng lượng hủy diệt, giết âm hồn quá đơn giản.
Hả?
Đột nhiên Lăng Hàn rung động, bởi vì hắn cảm ứng được phía sau có một âm hồn đang lao tới.
Đây là việc phi thường không thể tưởng tượng nổi, tất cả âm hồn đều tiến lên phía trước nhưng lại có một âm hồn đi ngược lại con đường cũ, việc này rất cổ quái. Hơn nữa âm hồn này vô cùng cường đại, băng lãnh, rét lạnh.
Lăng Hàn không cần quay đầu, hắn hiện tại là linh hồn thể, hai mắt chỉ là mô phỏng ra, toàn bộ thân thể đều có sức cảm ứng, đều là con mắt.
Hắn nhìn thấy phía sau có một âm hồn chạy tới, nó có hình dạng người, nhưng trên đầu mọc ra sừng thú to lớn, thân thể cường tráng không gì sánh được, chí ít cũng cao khoảng ba trượng, trên người có tiềng sợi xiềng xích.