Lăng Hàn nhìn Đổng Khiếu, sau đó nói với đám người chung quanh:
Tản đi đi, gia hỏa này sẽ không chết trong thời gian ngắn.
Đổng Khiếu chỉ là lâm vào huyễn cảnh, hắn không có biến thành ngẩn ngơ, đối mặt công kích sẽ tiến hành phản kích theo bản năng, cho nên trong tình huống chênh lệch chiến lực cực lớn, Lăng Hàn không có nắm chắc đánh chết Đổng Khiếu.
Nhưng việc này không quan trọng, hắn chỉ cần tiến thêm một bước, chỉ cần đột phá tiến vào Sinh Đan, Đổng Khiếu chỉ có con đường chết
Lăng Hàn ngưng quyền, tám đạo Lôi Đình Thần Mang cùng đánh vào người Đổng Khiếu.
Quả nhiên, Đổng Khiếu vẫn lâm vào huyễn cảnh nhưng bản năng võ giả vẫn còn, trong huyễn cảnh huyễn hóa công kích tập kích, hắn xuất hai chưởng đánh tan tám đạo thần mang.
Oanh!
Trong tiếng nổ lớn, tám đạo thần mang đều bị hóa giải.
Lăng Hàn thở dài, chênh lệch cảnh giới quá lớn, cho dù hắn đánh ra tám đạo thần mang cũng không tạo thành tổn thương lên người Đổng Khiếu.
Sau một kích này, Đổng Khiếu cũng thoát ra khỏi huyễn cảnh, hắn trợn mắt nhìn Lăng Hàn, trong hai mắt bắn ra lửa.
Đổng gia chỉ còn lại một mình hắn. Đổng Khiếu, ta tạm thời giữ lại cái mạng của ngươi, ta sẽ trở về lấy.
Lăng Hàn cười ha ha, hắn ngự khí phi hành rời đi.
Đổng Khiếu đuổi theo hai bước thì dừng lại.
Một là vì hắn không đuổi kịp, thứ hai, hắn đuổi kịp thì sao, người ta phất phất tay là có thể đưa hắn vào trong huyễn cảnh.
Hắn trầm ngâm một lát, hắn quyết định đi Phùng gia.