Đối với Lăng Hàn mà nói, thi trứng rắn chỉ là thuận tay mà làm, mục tiêu của hắn không phải là thú sủng, cho dù chúng trưởng thành có chiến lực Chân Ngã cảnh cũng không lọt vào mắt hắn.
Lăng Hàn theo đuổi thực lực cá nhân cường đại, đối với thú sủng, hắn có cũng được, không có chẳng sao, không có thì hắn cũng không tận lực theo đuổi.
Nếu như đám người Phong Kế Hành biết rõ, khẳng định sẽ tức chết.
Ngươi không thèm thì cướp làm gì?
Lăng Hàn sờ lên cằm, chiến lực của hắn hiện tại đạt tới Sinh Đan sơ kỳ, nhưng các thiên kiêu như Phong Kế Hành vừa đột phá Sinh Đan đã có chiến lực tiếp cận Sinh Đan trung kỳ, hơn nữa còn rất mạnh.
Không có biện pháp, đây là áp chế đại cảnh giới.
Lăng Hàn cảm thấy gấp gáp, hắn phải mau chóng tập hợp đủ chín đạo tiên hà, sau đó sẽ đột phá Sinh Đan, đến lúc đó với chiến lực cường đại của, Phong Kế Hành còn xứng là đối thủ của hắn hay sao?
Ha ha, rốt cuộc cũng tìm được ngươi!
Tiếng cười dài vang lên, trong giọng cười còn mang theo khoái ý.
Hả?
Lăng Hàn quay đầu nhìn lại, hắn buồn cười, người đến chính là Đổng Vĩnh Ninh. Hắn cũng không phải đi một mình, hắn còn mang theo bốn tộc nhân, tất cả đều có tu vi Trúc Cơ. Tiểu tử, gặp ta còn có thể cười được?
Đổng Vĩnh Ninh lạnh lùng nói ra. Vì cái gì không cười nổi?