Ông, một tòa bảo tháp xuất hiện trên đỉnh đầu Lăng Hàn, ngàn vạn hỗn độn khí xuất hiện, có ánh sáng lôi đình lóe sáng, thần uy bàng bạc.
Bành!
Lão giả lao lên và xuất một chưởng nhưng bị hỗn độn khí ngăn cản, cánh tay của hắn chìm xuống.
Hỗn Độn Cực Lôi tháp, Đế binh!
Nhưng mà lão giả kia chung quy chỉ có chiến lực cấp bậc Thiên Đỉnh, hắn hét lớn một tiếng, tay chân cùng phát lực ngăn cản xu thế chìm xuống của thân thể.
Hắn giật mình, mặc dù mình bây giờ chỉ có thực lực Thiên Đỉnh, nhưng đối đầu với Trúc Cơ không phải là nghiền ép tuyệt đối hay sao? Loại nghiền ép này tuyệt đối không phải khí thế có thể thay đổi, giới hạn ở cảnh giới, cho dù là pháp khí tứ tinh, ngũ tinh có thể phát huy uy lực cũng có hạn.
Nhưng dựa vào cái gì những hỗn độn khí này có thể làm hắn lảo đảo?
Trừ phi là… Nội tâm hắn hơi động.
Chẳng lẽ là Thánh khí hay sao?
Vật liệu có thể chế thành Thánh khí, trời sinh sẽ có uy năng khó hiểu, cho nên dù là võ giả cảnh giới thấp sử dụng, thường thường cũng có thể phát huy ra uy lực vượt qua cảnh giới.
Lấy ra cho lão phu!
Lão giả kia cải biến mục tiêu công kích, hắn chụp lấy Hỗn Độn Cực Lôi tháp, muốn cưỡng bắt tới.
Chi, ánh sáng lôi đình tấn công vào lão giả.
Việc này quá nhanh, cho dù là lão giả cũng không thể trốn tránh, hắn bị đánh vặn vẹo, dòng điện phun trào làm toàn thân hắn run rẩy, tóc cũng dựng đứng.
Có thể xem thường uy lực của Đế binh?
Lăng Hàn hét dài một tiếng, thừa cơ phát động phản công.
Lão giả kia thật sự rất mạnh, thiếu một tay một chân cộng thêm hai ngón tay, bị điện tê dại nhưng hắn vẫn có thể đánh ra một chưởng ngăn cản Lăng Hàn.