Lăng Hàn cũng đi tới, hắn quan sát khung xương trước mặt.
Nhìn khung xương rất giống Nhân tộc, nhưng tuyệt đối không phải Nhân tộc.
Không phải bởi vì nó quá mức cao lớn, mà là đầu, tay, đủ các loại chi tiết đều khác xa Nhân tộc.
Là Lang nhân hoặc Báo nhân.
Có người nói.
Phần miệng nhô ra, tay chân có móng tay dài nhọn mà sắc bén, hoàn toàn giống như Thú nhân chưa hóa hình hoàn toàn. Đúng vậy.
Những người khác đều đồng ý với kết luận của người vừa rồi.
Nơi này trước kia có rất nhiều Lang nhân hoặc là Báo nhân cư trú, cũng có thể là Thú nhân nơi này đã bị tiêu diệt, đây là thi thể của kẻ xâm lược? Không có chút giá trị tham khảo nào.
Có người lắc đầu.
Những người khác cũng lắc đầu, đúng thế, một thi thể như vậy không nói rõ cái gì, làm sao có thể trở thành manh mối chứ? Mấu chốt chính là những người đi trước đang ở nơi nào?
Có người nói. Ta thấy nơi này là một tử cốc, cũng không có đường khác để rời đi. Chúng ta đi tới nơi này nhưng không phát hiện lối rẽ. Chuyện này thật kì quái.
Tất cả mọi người nghi hoặc, nội tâm cũng sinh ra hiếu kỳ rất mạnh. Ha ha, các ngươi đang tìm ta sao?
Một giọng nói vang lên, mọi người đều quay đầu nhìn sang.
Bọn họ nhìn thấy một tên nam tử đang nhanh chân đi tới nơi này, trên mặt còn nở nụ cười thân thiện. Ngươi là Từ Quảng Lâm! Không phải ngươi đã sớm thông qua loạn thạch trận hay sao? Đúng rồi, ngươi không phải người đi cùng chúng ta.