Đặc điểm của khô lâu binh là không sợ sinh tử, sức chiến đấu rất mạnh, nhưng khuyết điểm là ngu xuẩn, chỉ biết tiến công, ngược lại đập nát thì đập nát, vào ban đêm ngày thứ hai, chúng sẽ khôi phục như ban đầu.
Phòng ngự của đám khô lâu binh siêu yếu, có thể nói là rất cặn bã.
Thời điểm đối mặt với trận pháp, chúng đặc biệt ngây ngô và buồn cười, chúng không hề phòng bị tia sáng đánh trúng, ba ba ba, mấy con khô lâu bị tia sánh đáng nổ tung.
Trận pháp của Lăng Hàn này có thể đánh ra ba mươi sáu cột sáng, chỉ bắn phá một vòng đã tiêu diệt hơn trăm con khô lâu binh, hiệu suất rất cao.
Lúc này Lăng Hàn có thể rảnh tay chuẩn bị ăn cơm, Bích Tiêu công chúa di động chung quanh, nàng chỉ cần tiêu diệt những con cá lọt lưới là đủ, cường độ chiến đấu như vậy hoàn toàn nằm trong năng lực của nàng.
Đương nhiên Lục Oa không hiện thân, nàng vừa xuất hiện sẽ hấp dẫn rất nhiều khô lâu binh, gia tăng gánh nặng thật lớn, dù sao uy lực trận pháp bất phàm, nhưng phạm vi tia sáng bắn phá lại có hạn, mỗi giây mới hoàn thành một vòng bắn.
Cho dù như vậy, so sánh hai bên với nhau, cảnh tượng trái ngược như băng và hỏa.
Đám người Lăng Hàn dễ dàng tiêu diệt khô lâu, lại còn dư thời gian chuẩn bị cơm tối, bên kia lại lâm vào khổ chiến! Những người còn lại nhất định phải nắm chắc thời gian ăn đan dược khôi phục bí lực, nào có tâm tình và thời gian làm việc khác?
Đây chính là tác dụng của Trận sư sao?
Không ít người đã hối hận, sớm biết như vậy nên tổ đội với Lăng Hàn.
Khó trách hắn tràn ngập tự tin như vậy, không phải hắn quá kiêu ngạo, mà là Trận sư thực sự siêu phàm.