Chờ mọi người ăn xong, lúc này Đoan Mộc Tuyết mới mở miệng nói:
Trừ bảo quả ra, bản tọa có một phần kỳ công, chỉ cần các ngươi bái nhập Thánh Địa, làm đệ tử ký danh, như vậy sẽ truyền cho các ngươi.
Mọi người vui mừng, có thể được Thánh Địa xưng là kỳ công, đó là công pháp như thế nào?
Đây là công pháp do Thánh Nhân sáng tạo sao?
Lăng Hàn lại kinh ngạc, trong bí cảnh chém giết tàn khốc như thế, nhưng bây giờ lại cho ăn bảo quả, cho kỳ công tu luyện, tương phản quá lớn.
Ngươi xem, trở thành đệ tử ký danh, độ tự do lớn thế nào?
Kim Nguyên Thánh Địa bỏ ra nhiều như vậy, chỉ vì đạt được mấy đệ tử ký danh? Tội gì làm như vậy?
Lăng Hàn cũng không tin tưởng Kim Nguyên Thánh Địa sẽ tốt bụng như thế, có chỗ tốt không cho người mình, bọn họ cũng không phải nhà từ thiện.
Cho nên, hắn không nghĩ ra vì cái gì Kim Nguyên Thánh Địa hào phóng như thế. Xin hỏi Đoan Mộc tiên sinh, kỳ công là gì?
Có người hỏi.
Đoan Mộc Tuyết gật đầu, nói: Đó là Thất Thánh Thiên Công, tốc độ tu luyện của các ngươi sẽ tăng lên gấp mười lần, hơn nữa, chất lượng bí lực sẽ tăng lên rất lớn, trong chiến đấu cùng cảnh giới, lực lượng của các ngươi sẽ mạnh hơn đối thủ rất nhiều.
Tất cả mọi người vừa mừng vừa sợ, kinh hãi chính là Kim Nguyên Thánh Địa sẵn sàng truyền công pháp trọng yếu như thế cho bọn họ, vui vẻ sau khi tu hành công pháp tuyệt thế, tiền đồ tương lai của bọn họ sẽ sáng ngời.
Sẽ không có ai hoài nghi hay sao?
Lăng Hàn kinh ngạc, trên trời có tài bảo vô duyên vô cớ nện vào đầu hay sao? Các ngươi đều ngốc hay sao?
Không đúng, những người này không ai ngốc, cho nên đám người giống như bị mê muội thần trí, có lẽ là bị tiên thụ ảnh hưởng.