Lăng Hàn chắp tay sau lưng, thản nhiên nói:
Thế nào, có người còn muốn tặng bảo vật cho ta? Ngươi thật phách lối, cũng chỉ là Trúc Nhân Cơ mà thôi!
Lúc này có người lạnh lùng nói một câu. Hắn tuyệt đối không có khả năng là Trúc Nhân Cơ, nhất định là Trúc Thiên Cơ thậm chí là Trúc Cực Cơ ngụy trang.
Có người vội vàng uốn nắn. Không sai, thế gian không có Trúc Nhân Cơ mạnh như vậy.
Lời này được rất nhiều người đồng ý. Hừ, không quản là Trúc Thiên Cơ hay Trúc Cực Cơ, ngươi chỉ có một thân một mình mà thôi!
Người lúc trước nói: Chúng ta cùng tiến lên, chỉ cần tấn công vài lần là hắn sẽ nằm xuống.
Không ít người đều gật đầu, trên người Lăng Hàn có nhiều bảo vật làm người ta đỏ mắt.
Lăng Hàn cười nói: Tốt, có bao nhiêu người muốn phân bảo bối trên người của ta, mời đứng sang bên trái, ta sẽ thống kê nhân số, mỗi người có thể phân mấy món.
A, hắn sợ?
Cũng phải, gia hỏa này là người cô đơn, hắn làm sao có thể đối kháng nhiều người như vậy?
Không ít người đều tươi cười đi ra, đi hai bước có thể đạt được thu hoạch, cớ sao không làm?
Lăng Hàn quan sát kỹ, chỉ có ba mươi lăm người. Chỉ có bao nhiêu đây?
Hắn cảm thấy tiếc nuối, nơi này có hơn trăm người đấy. Bớt nói nhảm, giao bảo vật ra đây!
Có người quát chói tai.
Lăng Hàn cười ha ha, nói: Ta thay đổi chủ ý, nếu chỉ có các ngươi, không bằng ta đánh bại các ngươi, sau đó cướp sạch tất cả.
Những người bên trái nhìn nhau, ai cũng cất tiếng cười to.