Hà Tam tuyệt đối không buông tha Lăng Hàn.
Nói từ góc độ khác, hắn đã nói muốn giết Lăng Hàn, như vậy nhất định phải làm được, nếu không chẳng phải sẽ ném đi uy danh người mạnh nhất thế hệ trẻ Thanh Long Hoàng Triều?
Từ góc độ sắc bén, Lăng Hàn nắm giữ rất nhiều bảo thuật kinh người, còn có pháp khí niệm lực như Thiên Văn ngọc, hắn tự nhiên muốn có được, hắn cần phải xử lý Lăng Hàn trước.
Hắn lại hao phí hai cơ hội bảo vệ tính mạng trên người Lăng Hàn, chuyện này càng làm hắn muốn giết Lăng Hàn, bằng không hắn cũng quá thua lỗ.
Bởi vậy, sau khi khôi phục trạng thái, hắn lập tức chạy trở về.
Chết!
Hà Tam ngự kiếm đánh tới, kiếm khí bộc phát, hưu hưu hưu, kiếm khí dày đặc đầy trời, như mưa to.
Lăng Hàn không chút do dự, lập tức co cẳng bỏ chạy.
Hắn đang đột phá khẩn cấp, làm sao đánh với Hà Tam?
Hưu hưu hưu, hắn liên tục phát động mấy lần Chỉ Xích Thiên Nhai, chấn động kịch liệt làm khí huyết của hắn sôi trào.
Hắn vốn có thể tiếp nhận nhưng bây giờ đang đột phá, tình huống trong cơ thể đang biến hóa nghiêng trời lệch đất, bị tấn công một đòn làm hắn cực kỳ khó chịu, lúc này phun ra một ngụm máu tươi.
Lại đến!
Lăng Hàn lộ ra vẻ mặt điên khùng, ngược lại lợi dụng chấn động mở ẩn huyệt, ầm, không ngờ hắn lại có thể thành công, một cái khiếu huyệt mở ra.
Rất tốt, còn thừa lại mười lăm cái.
Vào lúc này, Hà Tam đã đuổi tới. Mẹ nó, ai sợ ai chứ!
Lăng Hàn không có chạy, tạm thời không thể vận dụng Chỉ Xích Thiên Nhai, cũng không thể bỏ chạy, hắn lao về phía Hà Tam, phát động Chiến Thần tam thức.