Ngươi tự sát đi.
Lăng Hàn đã từng nghe nhiều người nói với hắn như vậy, hắn vẫn cảm thấy bọn chúng đều là kẻ ngốc.
Đương nhiên, thời điểm Hà Tam nói câu này, đương nhiên sẽ không cho rằng mình là kẻ ngốc, hắn đang giả vờ thanh cao mà thôi.
Người này có tư cách trang bức.
Lăng Hàn cười ha ha:
Kẻ muốn giết ta rất nhiều nhưng ngươi xem, ta hiện tại vẫn sống yên lành. Cho nên, ngươi cần phải cố gắng mới được. Ba hoa!
Hà Tam xuất thủ, hắn xuất chưởng tấn công Lăng Hàn.
Oanh, một chưởng động, sóng gió nổi lên.
Đây chính là siêu cấp thiên tài, bản thân là thiên tài tam tinh, đã vượt qua Tiên đồ, hiện tại ép còn Tầm Bí cảnh nhưng vẫn có thể giữ lại chiến lực.
Cho nên, phóng tới Tầm Bí cảnh, Hà Tam có thể tính là thiên tài tứ tinh.
Đương nhiên không thể so sánh với Lăng Hàn, hắn là thiên tài tiếp cận ngũ tinh, hắn lại yếu về cảnh giới, dù sao hắn chỉ là Khai Khiếu.
Đến đây.
Lăng Hàn ngưng tụ một quyền tấn công Hà Tam.
Oanh, giao phong một kích, Lăng Hàn lui về phía sau. A?
Hà Tam kinh ngạc, nói: Có thể ngăn cản một chưởng của ta?