Chương 4025: Thắng Liên Tục

Phanh!

Nắm đấm đánh vào chiến giáp, lực chấn động cuồn cuộn, đây là thứ chiến giáp không có cách nào hóa giải, tất cả hóa thành lực truyền vào người Lăng Hàn.

Nhưng đối với Lăng Hàn tu hành cảnh giới tới cực hạn chân chính mà nói, loại đả kích này tính là cái gì?

Lăng Hàn chỉ hơi vận chuyển bí lực một chút liền hóa giải chấn động thành vô hình.

Dựa vào, thấy cảnh này tất cả mọi người đã bó tay rồi.

Hắn phòng ngự dày như thế làm sao phá?

Không phá phòng ngự của Lăng Hàn, tương đương không thể đả thương người, còn dám bàn đánh bại Lăng Hàn hay sao?

Những người còn lại đều cau mày suy nghĩ, bọn họ muốn thu hoạch được đệ nhất, nếu như đụng phải Lăng Hàn thì nên ứng phó như thế nào?

Bọn họ vắt hết óc, chỉ cảm thấy sau khi mặc lớp giáp như rùa đen vào người, phòng ngự của Lăng Hàn thật sự khó giải.

Tàn Dạ, có dám quang minh chính đại đánh một trận? Lưu Hoa Vân giận dữ hét lên, hiện tại toàn thân hắn xù lông, căn bản chính là một con đại tinh tinh.

Lăng Hàn kinh ngạc: Ám tiễn của ta tổn thương ngươi? Không có.

Lưu Hoa Vân vô ý thức trả lời. Ta đánh lén ngươi từ phía sau?

Lăng Hàn lại hỏi. Không có.

Lưu Hoa Vân lắc đầu, không hiểu vì cái gì Lăng Hàn lại hỏi như vậy. Ta không có đánh lén ngươi, cũng không hề dùng ám khí tổn thương ngươi, tại sao lại không quang minh chính đại?

Lăng Hàn hỏi thêm.

Cái này.

Lưu Hoa Vân lập tức im lặng, đúng vậy, Lăng Hàn thật sự rất quang minh chính đại, ngươi nhìn, đã đứng đó mặc cho ngươi đánh đấy.

Nhưng vì sao hắn luôn có cảm giác không đúng?

Hắn nghĩ nghĩ, nói: Ngươi bỏ chiến giáp ra, chúng ta đánh một trận công bằng!

Hắn cuối cùng đã nghĩ ra đâu mà điểm mấu chốt. Không được!

Lăng Hàn quả quyết cự tuyệt.

A, ngươi ra bài không theo lẽ thường, không phải nên hào khí một chút, nói công bằng chiến một trận liền công bằng chiến một trận, thực lực của ngươi căn bản không kém gì ta đấy, còn sợ đánh một trận công bằng sao?

Lưu Hoa Vân nhe răng, hắn thực sự rất muốn nhào tới cắn chết Lăng Hàn, dạng người này quá khi dễ người ah. Ngươi không dám đánh một trận công bằng sao?

Hắn tiếp tục khích tướng.

Lăng Hàn cười ha ha, nói: Ta bằng bản sự giành được chiến giáp, tại sao phải cởi ra lại đánh với ngươi?

Dựa vào, đạo lý thật tốt.

Tất cả mọi người đều im lặng, Lăng Hàn chẳng những phòng ngự như xác rùa đen, da mặt còn dày không kém bao nhiêu, hoàn toàn đâm bất động à.

Lưu Hoa Vân không có cách nào, hắn nhìn sang tên cường giả Trúc Cơ, trông cậy vào đối phương có thể chủ trì công đạo. Có đánh hay không, không đánh liền nhận thua.

Tên cường giả Trúc Cơ lại không nhịn được nói.

Đến!

Lưu Hoa Vân nghĩ nghĩ, lắc lắc đầu nói: Ta nhận thua.

Đánh cái rắm à, căn bản không gây thương tổn được người ta.

Prev
Next