Đám người vội vàng công kích tấn công tảng đá.
Phanh!
Mộc phạt bị trọng kích liền dừng lại, nhưng vẫn còn tốt, quả cầu đá sứt mẻ vẫn bị đánh bay, cũng không có đụng đổ mộc phạt làm bọn họ rơi xuống núi.
Thanh niên họ Lý vội vàng ổn định mộc phạt, tiếp tục đi tới.
Mọi người không có thở phào nhẹ nhõm, lúc oanh kích tảng đá cuối cùng cũng làm khí huyết bọn họ sôi trào, cảm giác cực kỳ khó chịu, nhưng cuối cùng vẫn hóa giải một kích vừa rồi.
Nhanh nắm chặt thời gian khôi phục thể lực, tiếp theo…
Hắn còn chưa nói xong đã có hai tảng đá lăn xuống.
Nam tử áo đỏ trầm giọng nói.
Nhưng ngoài ý định chính là, sau hai tảng đá lại biến thành một tảng đá, bọn họ giải quyết dễ dàng, hai lần tiếp theo lại là hai tảng đá cùng lăn xuống.
Oanh, thanh thế to lớn. Chuẩn bị.
Nam tử áo đỏ hét lớn.
Phanh! Phanh!
Vẫn phải công kích hai lần, khối đá lăn đầu tiên vỡ nát, nhưng khối đá thứ hai vẫn lưu lại một nửa, ầm, nó dùng thế áp tới rất mạnh, cho dù bọn họ dùng toàn lực ngăn cản cũng không thể cản nổi, oanh, đá lăn đâm xuống, lần này mộc phạt không may mắn như lúc trước, nó đã lật tung.
Mọi người đều rơi xuống núi, bọn họ cảm giác mất trọng lượng, từ giữa sườn núi rơi xuống đất.
Sẽ ngã chết người đấy!
Phản ứng đầu tiên của Lăng Hàn là tiến vào bên trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô, nhưng nghĩ tới những người ngã xuống núi chỉ bị trọng thương, hiển nhiên không có uy hiếp tính mạng, cho nên hắn không muốn lộ bí mật Dưỡng Nguyên Hồ Lô ra ngoài.
Bọn họ rơi xuống, lúc này mặt đất đã xuất hiện.
Lăng Hàn lập tức phát động Chỉ Xích Thiên Nhai, hắn cất bước chạm đất nhưng chấn động rất mạnh ập tới, hắn cảm giác thân thể run rẩy, xương cốt toàn thân như đứt rời từng khúc.
Lực va chạm quá mạnh, cho dù hắn sử dụng thân pháp cũng không thể lẩn tránh, cũng may, xương cốt Lăng Hàn trải qua bảy lần tiến hóa, trình độ chắc chắn không phải Minh Văn cảnh phổ thông có thể so sánh nổi.