Khó trách cần tổ đội, hơn nữa tổ đội còn không tính, còn phải gom lại thành mười người, cần phải tìm người có thực lực đủ cường đại.
Có đội ngũ tìm trận pháp sư cũng bình thường, toàn bộ nơi này đều nằm trong trận pháp, có một trận sư, có thể ít đi rất nhiều đường quanh co.
Làm cho Lăng Hàn kỳ quái chính là, vì cái gì có nhiều người lại tới nơi này trước hắn, chẳng lẽ có rất nhiều trận sư ưu tú hay sao?
Hắn lẫn vào trong đám người, sau khi dò xét mới biết, hóa ra bên ngoài hòn đảo có nói rõ, có thể tìm một loại đá chỉ dẫn phương hướng, không bị trận pháp làm mê hoặc.
Lăng Hàn bị Hồng Thiên Bộ truy sát, hắn đi một bước vượt qua năm mươi dặm, cũng xâm nhập vào hòn đảo, tự nhiên không có khả năng phát hiện chỉ dẫn, cũng không có khả năng tìm kiếm tảng đá ở gần đó.
May mà hắn có lý giải trận pháp kinh người, nếu không hắn hiện tại còn đang chạy quanh trong rừng rậm.
Mộc phạt xuất hiện!
Có người kinh hô, nhìn thấy bên giới đường núi đột ngột xuất hiện hai mươi chiếc mộc phạt.
Tất cả mọi người kéo tổ đội của mình xông lên, đi đầu tiên chắc chắn là Khai Khiếu cảnh, sau đó hạ thấp tới Minh Văn cảnh, chỉ cầu dẫn đội ngũ nhảy lên mộc phạt, bởi vì mộc phạt tồn tại thời gian có hạn, nhất định phải tranh thủ thời gian.
Từng chi đội ngũ nhảy lên mộc phạt, từng mộc phạt lao lên đường núi, cũng bắt đầu hành trình của mình. Tiểu huynh đệ, ngươi có tu vi gì?
Có người đột nhiên hỏi Lăng Hàn.
Lăng Hàn nhìn đối phương một chút, đó là một thanh niên khoảng ba mươi tuổi, tu vi Khai Khiếu cảnh.
Hắn nhoẻn miệng cười, nói: Minh Văn. Mới Minh Văn?
Người thanh niên này cau mày, hắn dậm chân một cái, nói: Cũng không quản nhiều như vậy, Minh Văn thì Minh Văn, đến đây, chúng ta mang ngươi lên núi.
Lăng Hàn muốn tự thể nghiệm mộc phạt chơi thế nào, hắn gật đầu: Được.