Đang khi nói chuyện, cặp hỏa quyền kia của hắn giống như mưa rơi rơi vào trên thân thể Trầm Tường, điên cuồng oanh kích Trầm Tường, chỉ là trong nháy mắt, trên người Trầm Tường, đều bị nắm đấm cuồng bạo kia bắn trúng.
– Tên khốn này, lại là Phàm Võ Cảnh tầng bảy!
Trầm Tường không nghĩ tới Dược Thông dĩ nhiên tàng đến sâu như vậy, làm cho hắn phẫn nộ nhất chính là, Dược Thông này dùng thủ đoạn ti tiện đối với hắn, làm hắn không cách nào điều động chân khí, cả người vô lực.
Thân thể Trầm Tường có thể nói là cường hãn, tuy rằng gặp phải trọng quyền của Phàm Võ Cảnh tầng bảy, nhưng không có bởi vậy mà trọng thương, điều này cũng làm cho Dược Thông kinh hãi không ngớt.
– Ngươi là lúc nói chuyện vừa nãy, từ trong miệng phun ra độc dược vô sắc vô vị đến? Ma túy kinh mạch của ta, làm cho chân khí của ta không có cách nào thông qua kinh mạch phát ra, đúng không?
Trầm Tường thấp giọng nói, dùng cặp mắt trong suốt mà trấn định nhìn Dược Thông.
Dược Thông không nghĩ tới Trầm Tường nhanh như vậy liền phát hiện thủ đoạn của hắn, nhưng hắn không hề trả lời, vẫn điên cuồng ra quyền đối với Trầm Tường như cũ!
Trầm Tường vừa bắt đầu liền rơi xuống hạ phong, hơn nữa thực lực chân chính của Dược Thông lại là Phàm Võ Cảnh tầng bảy, loại kết quả này khiến người ta kinh ngạc, hiện tại bọn họ rõ ràng tại sao Dược gia muốn an bài Dược Thông đánh cùng Trầm Tường.
– Trầm Tường, ngươi chỉ có chút thực lực này sao? Thật làm cho ta thất vọng!
Lãnh U Lan hai tay ôm ngực đứng ở nơi không xa, cặp mắt lành lạnh kia tràn đầy thất vọng. Lúc này Trầm Tường đã bị bức đến biên giới luận võ đài, rất nhanh liền bị đánh rơi xuống.
Nhưng Dược gia đã đánh giá thấp thực lực của Trầm Tường, Dược Thông cũng không cách nào tạo thành trọng thương cho Trầm Tường, hắn không muốn lãng phí cơ hội, dưới tình thế cấp bách lấy ra đoản đao đi đâm Trầm Tường, dưới cái nhìn của hắn, thực lực của Dược gia ở Nam Vũ quốc cường đại, nhất định có thể bảo vệ hắn, huống hồ hắn lại giết Trầm Tường.
– Trầm Tường, Dược gia chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Trưởng lão kia ôm hận nói, trong thanh âm tràn đầy oán độc.
Trầm Tường cười lạnh nói:
– Đường đường Dược gia, mức độ xuống dốc lại như vậy, ta cũng sẽ không bỏ qua cho Dược gia các ngươi.