Nhìn thấy Sát Sinh côn, ngay cả Lăng Hàn cũng lộ ra vẻ thận trọng.
Võ giả đạt đến Linh Hải Cảnh, liền có thể lấy nguyên lực bản thân rèn luyện binh khí, làm cho uy lực của binh khí tăng vọt. Cảnh giới của Võ giả càng cao, uy lực binh khí hắn sử dụng qua càng mạnh, như binh khí của cường giả Thiên Nhân Cảnh dùng, thậm chí có thể trực tiếp đánh chết Hoá Thần Cảnh.
– Nếu có thể tìm được Vân Long kiếm của ta kiếp trước thì tốt rồi, chỉ kiếm liền có thể quét ngang Vũ Quốc.
Lăng Hàn thầm nói, nhưng hắn lập tức bật cười, lấy thực lực của hắn bây giờ, ngay cả tới gần Vân Long kiếm trăm mét cũng không được, nếu không tuyệt đối sẽ bị khí thế của Thiên Nhân Cảnh chấn nát.
– Có điều, coi như hiện tại ta có thể được Vân Long kiếm cũng sẽ không sử dụng, nếu không sẽ mất đi ý nghĩa mài giũa bản thân!
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, Bách Lý Đằng Vân đã triển khai ác chiến với Kim Vô Cực. Uy lực của Sát Sinh côn quả nhiên rất mạnh, linh lực rót vào, từng phù văn trên côn sáng lên, có điều, những phù văn kia trải rộng côn thân, nhưng hiện tại chỉ có mấy cái sáng lên.
Ở dưới trợ lực mạnh mẽ của Sát Sinh côn, Bách Lý Đằng Vân lấy lại cục diện hòa nhau, nhưng muốn nói có thể thủ thắng thì còn thiếu rất nhiều, nhưng dù vậy cũng khiến mọi người thán phục không ngớt.
– Không hổ là binh khí của cường giả từng sử dụng!
– Nghe nói, binh khí như vậy được gọi là Linh khí, giống như bản thân liền nắm giữ linh trí vậy, có thể trợ giúp người sử dụng tăng lên sức chiến đấu, đáng tiếc ít nhất phải Linh Hải Cảnh mới có thể rèn luyện. Toàn bộ Đại Nguyên thành chúng ta, chỉ có Vương gia mới có năng lực như vậy.
– Theo như ngươi nói, không phải người nào của Đại Nguyên Vương phủ cũng có thể có một Linh khí sao?
Liên Đào có thể giết vào mười vị trí đầu, là bởi vì cảnh giới của hắn cao, nhưng không thể coi là thiên tài, bởi vì hắn không có tu ra kiếm khí, sử dụng kiếm pháp cũng chỉ là Hoàng Cấp hạ phẩm, thậm chí chỉ đạt đến cảnh giới tiểu thành.
Cảnh giới cao ưu thế ở chỗ lực lượng mạnh, nhưng hiện tại sức mạnh của hắn còn không bằng Lăng Hàn, thì nơi nào còn có phần thắng?
Không qua mấy chiêu, hắn đã hoàn toàn rơi vào hạ phong.
– Phía sau người này đứng ba vị Đan Sư Huyền Cấp, mà ta lại không thể bắt được thứ nhất, như vậy thứ bảy cùng thứ tám cũng không có gì khác nhau, không bằng bán hắn một nhân tình, trực tiếp chịu thua, để hắn tiết kiệm một ít nguyên lực!
Liên Đào thầm nói trong lòng.
Hắn đột nhiên bắn người lui về sau, thu hồi trường kiếm nói:
– Ta không phải đối thủ của Lăng huynh, nguyện thua cuộc!
Ồ, chịu thua?
Lăng Hàn nhìn thấy nụ cười chân thành của đối phương, không khỏi hiểu ra, đây là đối phương đang cố ý bán nhân tình cho hắn, không khỏi bật cười. Nếu như hắn thật toàn lực ứng phó, một chiêu liền có thể thuấn sát đối phương!
Nhưng mặc kệ hắn có cần hay không, thì người ta cũng đã đưa ân tình, hắn liền gật đầu với Liên Đào.
Hai người trao đổi võ đài.
Lăng Hàn không nghỉ ngơi, trận chiến này căn bản không có tiêu hao bao nhiêu nguyên lực, bởi vậy hắn lập tức khiêu chiến võ đài thứ sáu.
Đài chủ là Hạ Trọng Quang, tân thiên tài gần hai năm nay, nắm giữ tu vi Tụ Nguyên tầng tám.
– Lăng huynh, xin mời!
Hạ Trọng Quang rất khách khí nói, tuy hắn thiếu niên đắc ý, tự cho mình rất cao, nhưng sau lưng Lăng Hàn là ba Đan Sư Huyền Cấp, để hắn ngoan ngoãn thu hồi ngạo khí.
– Xin mời!
Lăng Hàn cũng khách khí nói, người với người nên tôn trọng lẫn nhau.
Hai người đồng thời ra tay, Hạ Trọng Quang dùng thương, hơn nữa hắn cũng tu ra thương khí, thiết thương dài trượng hai đẩy ra, uy lực bá mãnh, đầy đủ phát huy ra đặc điểm dài một tấc mạnh một tấc.
—————