Tân Đế chứng đạo, thiên hạ chúc mừng, tuyệt địa chi chủ cùng đến, đây là vì sao? Nhưng mà, tuyệt địa chi chủ hung danh chói lọi, lại là Đại Đế thống ngự một thời đại, bọn họ cùng nhau đến, có Đế tộc nào không lo lắng? Đế tộc bị tuyệt địa chi thủ diệt còn ít sao? Công Dã Lương thu liễm khí thế, đứng ở trước mặt hắn đều là Chuẩn Đế. Mặc dù Thánh Nhân đã tiếp cận võ đạo đỉnh phong, nhưng so với Chuẩn Đế, hắn chỉ là cặn bã. Nhưng mà, sau lưng của hắn còn có Đại Đế, hắn tuyệt đối không thể sợ. Nếu không, không chỉ hắn mất mặt, còn có Phác Kinh Thiên. – Tân Đế xuất thế, các ngươi cũng dám làm càn? Hắn quát lớn. – Ha ha. Đám người Dương Dịch Hoàn cười lạnh. Tân Đế? Không nói vấn đề già đời không lão, tân Đế chứng đạo, nhiều lắm chỉ nắm giữ một đạo quy tắc cửu tinh, có thể so sánh với tuyệt địa chi chủ hay sao? Lại nói, tuyệt địa chi chủ có bao nhiêu người? – Cút! Lý Đương Bình lạnh lùng quát.
– Đi mời Kinh Thiên Đại Đế ra đi, phụ thân chúng ta có việc thương lượng với Kinh Thiên Đại Đế. Hắn miệt thị Công Dã Lương rất rõ ràng, nhưng lại thích hợp biểu đạt tôn trọng với Kinh Thiên Đại Đế. Không có cách, dù người ta vài ngày trước là Chuẩn Đế, địa vị tương đương với hắn, nhưng bây giờ đã thành đạo, trở thành Đại Đế “độc nhất vô nhị”, đã có thể thống trị thời đại. Đối với Đại Đế, bất kỳ người nào cũng cần biểu thị tôn trọng. Công Dã Lương không còn khí thế, căn bản không dám nói gì. Nếu như đổi thành người thành Đế là Lăng Hàn, tình thế đã khác biệt. Chỉ cần triệu hoán Thạch Đầu Nhân tới, đám người Lý Đương Bình còn dám lớn lối như vậy sao? Không có cách, đây gọi là nội tình. Nhưng mà, trước đó Huyền Linh tinh cũng không có Đại Đế, lại có một Chuẩn Đế, một tên Thánh Nhân, có ai xem trọng? Chỉ có thể nói, tuyệt địa bên kia quá mạnh, tập trung mười hai vị Đại Đế, đây là thế lực không ai có thể so sánh. Thấy người tuyệt địa lớn lối như thế, các Đế tộc đều phẫn nộ, mà Huyền Linh tinh bên này không ai phản kháng, mỗi người đều nén giận. Tuyệt địa bên kia đã bức bọn họ tha hương, hiện tại lại không coi ai ra gì, phách lối vô cùng, bọn họ làm sao có thể không giận? Nhưng vấn đề là, đối mặt nhiều Chuẩn Đế như vậy, ai dám đối kháng? – Các ngươi, đủ chưa? Thủy Thanh Sưởng mở lời, từ tốn nói. Nàng vươn người đứng dậy, gió nhẹ thổi, phác hoạ dáng người động lòng người, hoàn mỹ đến không cách nào miêu tả.