Mẹ nó, tại sao lại có biến thái như vậy? Đâm, đâm, đâm, bảy tên Thánh Nhân không ngừng cầm chiến mâu đâm tới, bởi vì bọn họ quá kinh hãi, đầu óc trống rỗng, cũng không thể sinh ra suy nghĩ gì. Ông, đúng lúc này, chỉ thấy trên thân Lăng Hàn bộc phát ra thần mang chín màu xinh đẹp. Sau đó, một cỗ sinh cơ bừng bừng bộc phát giống như vạn vật thức tỉnh. Trong thời gian ngắn, tất cả mọi người đông cứng lại. Tình huống như thế nào? Đây là dị tượng gì? Đúng lúc này, bỗng nhiên Lăng Hàn mở hai mắt ra, trong mắt còn có thần quang chín màu giống như có thể xuyên thủng thiên địa. Hắn có loại cảm giác, mình đã cắt đứt liên hệ với thiên địa, sắp tự thành một thể. Chuẩn Đế! Không, còn kém một chút, còn chưa hoàn toàn, cần hắn đẩy mạnh hơn, nhưng nhiều lắm chỉ mất nửa ngày mà thôi. Bành!
Một chiến mâu đâm thẳng vào thân Lăng Hàn. Lăng Hàn quay đầu nhìn sang, đó là một Thánh Nhân, nhưng hai tay đối phương đang run rẩy. – Còn chưa đâm thoả nguyện? Hắn hỏi. Gương mặt Thánh Nhân tái nhợt, hắn yếu ớt nói: – Ta trượt tay. Đúng thì đúng, hắn quá khẩn trương, sơ ý đâm chiến mâu về phía trước. Việc này làm Tưởng Lĩnh tức chết, ngươi giải thích cùng hắn làm gì? Chúng ta đang đối địch, nếu đã đối địch, công kích hắn thì sao, cần lý do sao? Rất mất mặt! Lăng Hàn cười một tiếng: – Còn muốn đâm không? – Không không không, không dám. Tên Thánh Nhân kia vội vàng lắc đầu. – Được, lui sang một bên. Lăng Hàn nói. Tên Thánh Nhân ngoan ngoãn lui sang một bên. – Các ngươi thì sao? Lăng Hàn nhìn sang sáu tên Thánh Nhân, sắc mặt bình tĩnh, không có một chút xíu tức giận nào.
Ngay cả như vậy, sáu tên Thánh Nhân vẫn run sợ, chỉ cảm thấy khí thế Lăng Hàn giống như Đại Đế, bọn họ căn bản không dám nhìn thẳng. Không tự chủ được, bọn họ đều lui, hơn nữa không dám lui quá nhanh, giống như sợ bất kính với Lăng Hàn. – Các ngươi… Tưởng Lĩnh cắn răng nói, hắn chưa nói hết thì giật mình, hắn nói được? Hắn lại khoát tay, chẳng những hắn giơ tay, còn mang theo lực lượng vô tận. Hắn khôi phục tu vi Chuẩn Đế. – Ngao! Hắn ngửa mặt lên trời hét dài một tiếng, hắn truyền tin tức cho Doanh Ngư Đại Đế, lại này hắn lạnh lùng nhìn sang Lăng Hàn. – Không thể không nói, ngươi thật to gan lớn mật! Hắn nói. – Sau khi đoạt tiên dược của ta còn luyện hóa ở đây, thậm chí đột phá đến Thánh Nhân lục tinh! – Nhưng mà, Đại Đế đã nhận được tin tức, lập tức sẽ xuất quan giết ngươi. – Cho dù ngươi nghịch thiên, có thể dùng thân Thánh Nhân chống lại Đại Đế hay không? Vừa rồi, trên thân Lăng Hàn bộc phát thần quang chín màu, hiển nhiên hắn đã đột phá. Như vậy, trước đó là ngũ tinh, vừa đột phá không phải Thánh Nhân lục tinh sao? Đần độn cũng có thể nghĩ ra được. Cái gì! Những người khác nghe thấy Tưởng Lĩnh nói thế, bọn họ quá sợ hãi.