Lăng Hàn đi thêm mấy bước, bỗng nhiên phát hiện trên mặt đất có mấy dòng chữ, ngay từ đầu hắn vô cùng cẩn thận, nhưng càng đi về phía sau thì càng lộn xộn.
Cái này là đế ngữ!
Nghe nói, sau khi đột phá Đại Đế sẽ cảm ngộ thiên địa đại đạo, sẽ hình thành một loại ngôn ngữ đặc thù, chỉ có Đại Đế mới có thể nắm giữ, cho nên được gọi là đế ngữ.
Lăng Hàn không hiểu đế ngữ, nhưng hắn cảm thấy kiểu chữ đại khí bàng bạc giống như có thể ngưng tụ thiên địa tinh túy, ẩn chứa sinh mệnh lực cường đại.
Đây việc rất trọng yếu.
Cung điện Đại Đế bị phá hư, lại có mấy dòng chữ lưu lại, nhắc tới không phải kẻ phá hoại lưu lại thì đánh chết Lăng Hàn cũng không tin.
Là một vị Đại Đế khác sao?
Lăng Hàn vươn tay sờ vào chữ, một đạo sát ý đáng sợ ập tới giống như có Đại Đế đang nhìn chằm chằm vào hắn.
– Hừ!
Lăng Hàn thủ vững tâm linh, Đại Đế thì như thế nào, ở phương diện ý thức, hắn cũng không sợ Đại Đế.
Đứng vững trước sát khí đáng sợ, trong thức hải của Lăng Hàn xuất hiện từng hình ảnh.
Đây là một Nữ Đế, phong hoa tuyệt đại, chính là nàng xuất thủ phá hủy cung điện.
Ách!
Lăng Hàn kinh ngạc, nguyên nhân nữ tử này chính là tượng đá ở bên ngoài, nói cách khác, cung điện này đã bị Nữ Đế đập?
Có ý nghĩa sao?
Lăng Hàn nhìn thấy, vị Nữ Đế này đang do dự, dường như đưa ra quyết định rất khó khăn.
Chính vì quyết định này rất khó khăn nên Nữ Đế mới có thể ở bực bội xuất thủ phá hư tẩm cung của mình.