Tiểu Thanh Long phi thường khó chịu, Đại Lão Hắc luôn luôn biến đổi biện pháp kéo mình vào.
– Tiện cẩu!
Hắn nói thầm.
Bọn họ bên này vô cùng nhẹ nhàng, Chiến Thần cung bên kia gà bay chó chạy.
Quá mạnh!
Đây chỉ là một người trong đó, nếu ba người đều mạnh như vậy, may mắn cũng mời lão Sát Thánh tới.
– Còn có ai?
Đại Hắc Cẩu hét to, cho dù nó đã biến thành hình người nhưng vẫn không thoát khỏi khí chất bỉ ổi.
– Hừ, dám chạy đến Chiến Thần cung chúng ta phách lối, đúng là to gan lớn mật!
Lại một tên Tôn Giả xuất thủ, hắn xông lên chém giết Đại Hắc Cẩu, một chưởng mang theo hắc vụ ngập trời.
Nhìn thấy người này xuất thủ, tất cả mọi người đều yên tâm.
Đây chính là một trong ba đại Cung chủ một bộ của bọn họ.
Chiến Thần cung cũng không có Cung chủ, vị lão Sát Thánh tự cho mình là Thái Thượng trưởng lão, vị trí Cung chủ vẫn để trống, không phải lần này, mà là các đời đều như thế.
Cho nên, có thể trở thành Cung chủ một bộ, đương nhiên rất trâu bò.
Đại Hắc Cẩu xuất ra một cước, bành, tên Cung chủ một bộ bị nó đá nát, hóa thành mưa máu đầy trời.
Cái này!
Người Chiến Thần cung đều kinh hãi, một cước đá nát Tôn Giả bát tinh?
Đây là Tôn Giả có thể làm được sao?
– Thánh Nhân!
Bọn họ run rẩy nói.
Lăng Hàn bĩu môi, những người này cô lậu quả văn, phải biết hắn ở Tứ Cực cảnh đã có thể đá nát Thánh Nhân. Nhưng bởi vì bọn họ vô tri, cho nên lại đoán đúng.
Đại Hắc Cẩu cười ha ha:
– Không sai, gia chính là Thánh Nhân!
Trên đời này có Thánh Nhân mang khí chất đê tiện như vậy sao?
Người Chiến Thần cung đưa mắt nhìn nhau, bọn họ vẫn không thể tin đuợc.