Biển máu không gợn sóng, dường như ngầm cho phép cách làm của Lăng Hàn.
Đại Đế cũng thỏa hiệp?
Không có cách, tuyệt địa chi chủ không có cách gì tùy tiện ra tay, nếu không với tính cách cao ngạo của Đại Đế, sẽ có ai bàn điều kiện với hắn?
Sau khi tất cả mọi người rời đi, Lăng Hàn cũng bước về phía Đế tử Đế nữ tuyệt địa.
Sắc mặt đám người Đế Vô Cực âm trầm, khó coi vô cùng.
Đây là nhục nhã!
Bọn họ không ai không phải con của Đại Đế, trong cùng cảnh giới hiếm có người sánh bằng.
Nhưng còn bây giờ thì sao, bọn họ bị một người có cảnh giới yếu hơn quét ngang, hơn nữa còn một đám thượng cổ thiên kiêu cùng nhau bị đánh.
Mất mặt, mang theo thua trận như thế, bọn họ làm sao có cơ hội vấn đỉnh Đế vị?
Lúc này, biển máu di động chậm rãi, hóa thành một khuôn mặt người, nhưng biển máu không có đổ xuống, đó là một gương mặt cực kỳ kinh khủng.
– Ngươi nguyện ý, có thể trở thành tuyệt địa chi chủ thứ mười ba.
Mặt người mở miệng nói một câu rung động tinh không.
Vị tuyệt địa chi chủ thứ mười ba!
Không phải ngang hàng với Đại Đế hay sao?
Đám người Lục Tầm, Đế Vô Cực đều kinh hãi, không nghĩ tới huyết hải chi chủ lại xem trọng Lăng Hàn như thế.
Lăng Hàn không do dự nửa điểm, lắc đầu nói:
– Muốn ta trợn mắt nhìn sinh linh chết đi, ta không làm được!
Tê, gia hỏa này cự tuyệt lời mời!
Đám người Đế Vô Cực tức giận Lăng Hàn không biết điều, bọn họ không thể không bội phục Lăng Hàn can đảm.
Từ xưa đến nay, ai dám cự tuyệt trước mặt một vị Đại Đế?