Lăng Hàn trở về, tạm thời hắn không đi vực sâu nguyên thủy, làm cái gì bây giờ?
Hắn cần tăng tu vi lên, sau khi đạt tới Tịch Diệt cảnh cực hạn, sau đó đột phá Chuẩn Đế, lại thành Đại Đế, bình định hắc ám.
Thế nhưng mà, không có vật chất Thủy Nguyên, hắn chỉ có thể tìm đại dược tuyệt thế gia tốc, tốc độ cũng quá chậm.
Lăng Hàn luyện đan trên Tứ Nguyên tinh, hắn nghiền ép rất nhiều bảo vật từ các Đế tộc, mặc dù vô hiệu với hắn nhưng có thể dùng trên thân của người khác.
Khi luyện chế lượng lớn đan dược, Lâm Lạc, tu vi của đám người Chu Hằng tăng lên thật nhanh.
Bọn họ có thiên phú không kém, hiện tại chỉ thiếu cơ duyên mà thôi.
Dù sao, bọn họ cũng không phải là bá chủ Nguyên thế giới.
Nhất là Lâm Lạc, hắn có thiên phú võ đạo cực kỳ kinh người, vào mấy trăm năm trước đã đột phá Tôn Giả đỉnh phong, sau khi nhận được đan dược của Lăng Hàn, sau khi triệt để vững chắc cảnh giới, hắn bắt đầu bế quan xung kích Thánh Cảnh.
Sau đó, Tứ Nguyên tinh nghênh đón phát triển vượt bực.
Chu Hằng, Sở Hạo đều đột phá Tứ Cực cảnh đỉnh phong, nắm giữ tư cách xung kích Thánh vị.
Lăng Hàn không biết trong bọn họ có bao nhiêu người có thể dựa vào bản thân thắp sáng Thánh hỏa, nhưng trước mắt không thể dựa vào tín ngưỡng lực, Tứ Nguyên tinh chỉ có bao nhiêu sinh linh như thế, căn bản không đủ chèo chống bất cứ kẻ nào thắp sáng Thánh hỏa.
Nhưng mà, hiện tại thành Thánh mặc dù gian nan, chỉ khi nào thành công, chiến lực sẽ mạnh hơn Thánh Nhân bình thường rất nhiều.