May mắn Lăng Hàn không biết người trẻ tuổi này suy nghĩ cái gì nếu không, hắn khẳng định sẽ không phục, dựa vào cái gì nói hắn không biết xấu hổ?
Lăng Hàn nói:
– Ta không phải nói với ngươi rồi sao, ta là môn hạ Đấu Chiến Thánh Hoàng, ngươi là ai?
Người trẻ tuổi kia xùy một tiếng, ngươi làm như ta ngốc lắm!
– Ta chính là Vương Triết.
Hắn nói, lại không đề cập tới mình là môn hạ của Đại Đế nào.
Lăng Hàn lắc đầu, hắn lẩm bẩm:
– Xem ra, cứ đánh một trận cho phục tùng, vậy khẳng định sẽ thành thật.
Hắn nói không nhỏ, Vương Triết lập tức giận dữ.
Khẩu khí của ngươi thật lớn.
– Đừng tưởng rằng ngươi thể phách cường hoành thì có thể xem thường ta!
Hắn kháng nghị.
– Đến!
Lăng Hàn vẫy vẫy tay.
– Đợi chút nữa ngươi sẽ ngoan.
– Làm càn!
Vương Triết hét lớn một tiếng, hắn lao tới chém giết với Lăng Hàn.
Công kích của hắn phi thường đơn giản, không có biến hóa gì, cũng chỉ có mười hai đạo quy tắc bát tinh, nhưng uy lực lại cực mạnh.