Vừa nhìn thấy Lăng Hàn, đám người Già Thái Long sợ hãi tái mặt.
Đó là tai tinh!
– Trương Hàn Quân, ngươi chớ có hại người!
Bọn họ vội vàng nói ra.
Ngươi bị đuổi đi chỉ là chuyện của một cá nhân, nhưng cũng không nên liên lụy bọn họ.
Lăng Hàn nghiêm túc nói:
– Tục ngữ nói, có nạn cùng chịu, có phúc cùng hưởng.
Quỷ có nạn cùng chịu với ngươi, chúng ta lại không quen.
Thấy Lăng Hàn từng bước đi tới, bốn người kia nghĩ ra tay với Lăng Hàn.
Nhưng bọn họ lập tức nghĩ đến, Lăng Hàn có thực lực khủng bố, hơn nữa vừa tiến vào nơi này, tu vi của gia hỏa này lại tăng lên, vậy thì càng đánh không lại.
Không có cách, chỉ có thể liều mạng hấp thu năng lượng tinh hoa, hấp thu nhiều hơn một chút.
Thế là bốn người cố sức hấp thu năng lượng, dù biến có hại cho thân thể nhưng hiện tại không lo lắng nhiều như vậy.
– Phốc!
– Úc!
Bọn họ phun máu tươi, thất khiếu chảy máu, đây là di chứng hấp thu quá nhanh.
Lăng Hàn bật cười:
– Ta được đặc cách có thể tiến vào nơi đây tu luyện, sẽ không có người nào đuổi ta đi.
Biết rõ hắn là Thực Linh Thể, còn thả hắn đi vào, như vậy sẽ không đuổi hắn đi, nếu không chẳng phải đang vẽ vời thêm chuyện sao?