Không có cách nào, tu vi tốc thành sẽ bị mọi người xem thường, trong đó một bộ phận nguyên nhân chính là do ghen ghét.
A, ta tân tân khổ khổ mới tu tới cảnh giới này, ngươi tùy tiện là có thể đuổi theo?
Có thể không ước ao ghen tị sao?
Lăng Hàn sẽ không để ý, hắn chỉ chờ mong tranh tài nhanh bắt đầu, sau khi chiến thắng lần này thì hắn sẽ đi vào Tịnh Địa và chiến đấu với tuyển thủ của chín Vương đô cuối cùng.
Tiến thêm một bước, hắn cách Chúng Sinh trì càng gần.
Hắn không bước chân ra ngoài, hắn chỉ chờ đợi bên trong võ quán và đếm thời gian.
Mấy ngày sau, đột nhiên hắn phát hiện trong sân sinh ra bạo động.
Mỗi đội ngũ thành thị Giáp cấp đều có tiểu viện riêng biệt, từ ý nào đó thì nơi này rất yên tĩnh.
Lăng Hàn ra ngoài, chỉ thấy trong sân xuất hiện một thanh niên mặt cẩm y, khuôn mặt anh tuấn, trên người còn mang theo uy nghiêm đáng sợ.
A?
Ánh mắt hắn ngưng tụ, sau đó hắn tươi cười.
– Thấy bản thiếu còn không mau mau hành lễ!
Tên thanh niên cẩm y quát tháo mọi người, nghe thấy động tĩnh, người tới đây càng nhiều, lúc thấy người thanh niên này, bọn họ đều ngạc nhiên.
Đây là ai, tại sao lại lớn lối như thế?
Nếu như ở trên địa bàn của bọn họ, bọn họ đã sớm lao ra bạt tai đối phương, nhưng bây giờ bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.
– Ngươi là ai?
Có người hỏi.
– Các ngươi không biết bản thiếu là ai?
Tên thanh niên cẩm y cuồng vọng hỏi lại.
Ách, thật sự không biết.
Những người này mới đến, có một ít người từng tham gia thi đấu vào ba năm trước cũng không biết, bởi vì tới lui vội vàng, làm sao biết ai là ai?
Mọi người lắc đầu, bọn họ cũng tò mò, người này là ai?