Muốn nói ai ôm lòng tin vào Lăng Hàn thì đó nhất định là chính hắn.
Hắn ôm tâm thành Đế, hắn cho rằng mình không bằng các đời Đại Đế?
Nói giỡn!
Trên thực tế, hắn thành tựu tới hiện tại đã hơn xa Đại Đế năm đó.
Nếu không phải bốn tên Đại Đế thiểm điện trước mắt nắm giữ một tia đế uy, cho dù là Thánh Nhân nhất tinh thì như thế nào, Lăng Hàn hoàn toàn có thể trảm chết.
– Thật sự cho rằng ta sợ các ngươi hay sao?
Lăng Hàn hét lớn một tiếng, hắn lập tức phản kích.
Hắn hiện tại đã là Tôn Giả cửu tinh, một kích của hắn có thể đánh ra sáu mươi đạo quy tắc thất tinh đan vào nhau, tương đương với sáu đạo quy tắc bát tinh, đây là chiến lực mạnh cỡ nào?
Trước đó đã có người phỏng đoán, thời điểm hắn đạt tới Tôn Giả cửu tinh thì có thể ngang hàng với Thánh Nhân tứ tinh ngũ tinh, kỳ thật đã đánh giá thấp, từ chiến lực thấp nhất mà tính, hắn thậm chí có thể ngang hàng Thánh Nhân lục tinh.
Đương nhiên, bây giờ còn có Lục Tầm, Thạch Thiên Lộ là con của Đại Đế xuất hiện, chiến lực vượt xa cùng thế hệ, đây lại là chuyện khác.
Dạng Tôn Giả này, thiên hạ còn tìm ra người thứ hai hay sao?
Lăng Hàn vận chuyển năng lượng hủy diệt ngạnh kháng với bốn Đại Đế.
Bành!
Hắn bị Hồng Liên Thánh Hoàng đánh bay, nhưng sau khi đánh ra một quyền này, thân thể Hồng Liên Thánh Hoàng ảm đạm một ít.
Năng lượng hủy diệt không có gì không diệt!
Ngươi là Thiên Đạo biến thành thì như thế nào, vẫn có thể hủy hoại ngươi.
Khác nhau chính là trình độ nặng nhẹ, nếu thật bị hắn phá diệt, chí ít cũng phải đấm cả ngàn quyền.
– Oa!
Lăng Hàn phun máu tươi, đây chính là ngạnh kháng Đại Đế.
Nắm giữ một tia đế uy, chuyện này quá đáng sợ.
Chỉ thấy thể phách cường đại của Lăng Hàn xuất hiện vết rạn nứt, có máu tươi tuôn ra.
Đây là chiến đấu không công bằng, Đại Đế cường đại cỡ nào, thiên hạ không người nào có thể sánh vai.