Không sai.
Cát Thiên Thu gật đầu, nói:
– Chúng ta không xuất thủ, bọn họ sẽ không ra tay, đây là một cân bằng yếu ớt, nhưng hiện tại lại không thể đánh vỡ.
Lăng Hàn gật đầu, những tuyệt địa chi chủ có thể khu động âm hồn xâm lấn, tuyệt đối không có khả năng vẫn ngồi bàng quan, hiện tại còn chưa tới lúc bọn họ động thủ.
Đến lúc đó, tất nhiên sẽ có chiến tranh kinh khủng, dương gian có tồn tại hay không cũng là dị số.
– Những tuyệt địa chi chủ này có thân phận gì?
Lăng Hàn hỏi.
Cát Thiên Thu trầm ngâm một lát:
– Chuyện này, kỳ thật lão đầu tử cũng không rõ ràng, nguyên nhân lão đầu tử cũng không có tư cách tham dự vào chiến đấu như vậy. Khi đó, đám người Huyết Hải chi chủ xâm lấn, lão đầu tử chỉ là Thánh Nhân, chỉ có Huyền Thái Vũ độc thân nghênh kích.
Chờ chút!
Lăng Hàn sững sờ:
– Những tuyệt địa chi chủ trước đây thật lâu đã phát động xâm lấn?
– Đúng vậy.
Cát Thiên Thu gật đầu.
Lăng Hàn hơi hỗn loạn, nói:
– Ngay cả Đại Đế cũng không cách nào giết bọn họ?
Xâm lấn là khẳng định đã bình định, nếu không dương gian hiện tại đã sớm không tồn tại nữa, nhưng vấn đề là, Đại Đế cũng không cách nào giết chết những tuyệt địa chi chủ này, khốn kiếp, đám gia hỏa kia quá trâu bò.
Đại Đế là đại danh từ vô địch, bọn họ có thể trấn áp một thời đại, thẳng đến khi chết già hóa đạo quy thiên mới thôi.
Cát Thiên Thu lắc đầu:
– Thời điểm các tuyệt địa chi chủ xuất chiến, phía sau có tuyệt địa chống đỡ, cho dù tổn thương nặng bao nhiêu cũng lập tức có thể khép lại. Hơn nữa, lão đầu tử khi đó mặc dù không có tận mắt thấy, nhưng tin tưởng bọn họ đều là Chuẩn Đế, thậm chí còn kém một tia là có thể thành Đế.
– Tuyệt địa chi chủ như vậy tổng cộng có tới mười hai vị, bọn họ mang theo vô số Âm Thánh cùng vây công Huyền Thái Vũ.