Một ngày này, có thể xưng là ngày Thánh vẫn.
Rất nhiều Thánh Nhân bị Lăng Hàn xử lý không lưu tình, thế hệ hoàng kim lại bị giết một lượt, không nhiều người có thể thoát ra tìm đường sống.
– Lăng Hàn, ngươi sẽ gặp thiên khiển!
Tuyên Hỏa Thánh Nhân kêu lên.
– Hừ, các ngươi xứng đại biểu Thiên Đạo?
Lăng Hàn giết ra khỏi lòng đất, tín ngưỡng lực không ngừng bộc phát, trên người hắn lại có tín ngưỡng lực hóa thành áo giáp, cho dù là Thánh Nhân bát tinh cũng không cách nào công phá.
Một kích của hắn đánh ra mười chín đạo quy tắc bát tinh, cho dù là Thánh Nhân cửu tinh thì như thế nào, có thể sánh ngang hắn hay không
Vào lúc này, Lăng Hàn đã vô địch trong Thánh Nhân.
Chuẩn Đế không ra, ai dám tranh phong?
Thẳng đến khi giết ra khỏi thông đạo, tín ngưỡng lực mới chia cách với Lăng Hàn.
Hắn k hông thể mượn lực.
Lăng Hàn không chút biến sắc, trên người hắn vẫn còn tỏa ra kim quang dọa người.
Các Thánh Nhân bị hắn giết sợ hãi không nhẹ, còn có ai dám tiến lên phía trước?
– Đi.
Lăng Hàn thấp giọng nói.
Đại Hắc Cẩu hiểu ý, Lăng Hàn đã miệng cọp gan thỏ, hiện tại là lúc hư trương thanh thế.
– Đám tiểu tử, không có kẻ nào biết đánh nhau, Cẩu gia không chơi với các ngươi.
Hắn xé mở không gian, mọi người chuẩn bị rút lui.
Hô!
Thấy bọn họ muốn rời đi, các Thánh Nhân đều thở ra một hơi.
May mắn, mình còn sống.
Nhưng chỉ trong nháy mắt bọn họ tỉnh ngộ.
Khốn kiếp, với tính cách của Lăng Hàn, trong tình huống chiếm ưu thế tuyệt đối, hắn sẽ chạy sao?
Cho nên, chỉ có một khả năng.
Đó chính là Lăng Hàn đã nỏ mạnh hết đà, chiến lực không có khả năng tăng phúc như trước.
Nhưng đã xé mở hư không, đám người Lăng Hàn đi vào trong, bọn họ muốn tiến lên ngăn cản.
Khốn kiếp!
Đây chính là thành Tổ Vương, lại bị Lăng Hàn giết đến mức người ngã ngựa đổ, chiến dịch này chết hơn ba mươi Thánh Nhân, hơn nữa phần lớn là thế hệ hoàng kim.
Đây là khái niệm gì?
Thế hệ hoàng kim là tộc nhân thiên phú trâu bò nhất Đế tộc hiện tại, đừng nhìn hiện tại chỉ là nhất tinh, nhưng chỉ cần cho bọn họ thời gian, tương lai cơ bản có thể đạt tới cấp đọ bát tinh cửu tinh.
Nhưng còn bây giờ thì sao?
Bị Lăng Hàn kém chút giết sạnh sành sanh, gần như không còn mấy người.
Lần này thật sự kết tử thù!
Nhưng mà, bọn họ lại chỉ có thể trơ mắt nhìn Lăng Hàn rời đi, cho nên bọn họ đã tức điên lên.
– Tiểu bằng hữu, tạm xin dừng bước.
Một giọng nói vang lên.
A?
Lăng Hàn sững sờ, hắn vừa muốn rời đi cũng dừng lại.
Cát Thiên Thu!
– Cát tiền bối?
Lăng Hàn nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy hư không xé mở, có một lão giả đi ra.
Không là Cát Thiên Thu thì là ai?
– Ha ha, chính là lão đầu tử.
Cát Thiên Thu mặc áo gai thô, nhìn hắn cực kỳ đơn giản.
– Lăng Hàn!
Đại Hắc Cẩu thúc giục, đừng nói Thánh Nhân cửu tinh lúc nào cũng có thể xuất hiện, chỉ đám Thánh Nhân hiện tại cũng đủ giết bọn họ rồi.
Lăng Hàn cười cười:
– Không sao.
Dựa vào, Cát Thiên Thu là ai? Là người tranh phong với Đại Đế, dù cuối cùng không thể thành Đế nhưng hắn vẫn mạnh tới mức kinh người, ít nhất Thánh Nhân cửu tinh không có chạy thoát khỏi tay của hắn.
Cho nên, lão gia tử gọi hắn lại sẽ nhìn hắn bị vây công hay sao?