Kim Quân Thánh ngạo nghễ nói:
Tốc độ tu luyện của ngươi chậm, dựa vào cái gì mà muốn ta chiều theo ngươi? Bớt nói nhảm đi, sự kiên nhẫn của ta có hạn, mà thời gian rấ tlaf trân quý, ta không rảnh để lãng phí ở trên người của ngươi, nhanh quyết định đi.
Lăng Hàn vuốt vuốt tay áo: Ngươi đã thành tâm muốn bị đánh, như vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi! Ngu xuẩn mất khôn!
Kim Quân Thánh cười lạnh, tùy ý đấm ra một quyền, đập tới chỗ Lăng Hàn.
Lăng Hàn đang muốn trốn tránh thì lại phát hiện ra thân thể đột nhiên dừng lại, chỉ có niệm lực vẫn còn đang vận chuyển hoạt bát được.
Tình huống này là như thế nào?
Trước mặt hắn bỗng nhiên xuất hiện một màn ánh sáng, trên đó có viết chữ. Có người phát yêu cầu chiến đấu với ngươi, bởi vì cảnh giới cao hơn ngươi cho nên ngươi có thể lựa chọn áp chế cảnh giới của đối phương, biên độ áp chế càng nhỏ thì ngươi có thể có được ban thưởng càng phong phú hơn.
Lăng Hàn kinh ngạc, còn có thao tác này hay sao?
Đây là Nguyên Từ sơn, mà Nguyên Từ thạch lại là một trong các vật liệu chế tác trận cơ.
Hít, chẳng lẽ, cả tòa núi này chính là một trận pháp cỡ lớn, hiện tại là trận linh đang tiến hành giao lưu với hắn hay sao? Ngươi còn có thời gian mười giây để cân nhắc, nếu lúc vượt qua còn không có đưa ra lựa chọn, như vậy ta sẽ tiến hành lựa chọn ngẫu nhiên cho ngươi.
Bên trên màn sáng lại hiện ra một hàng chữ khác.
Lăng Hàn xác định, mặc dù ánh mắt của hắn nhìn thấy màn sáng này, thế nhưng trên thực tế lại trực tiếp tác dụng tới bên trong thức hải của hắn. Cho nên, tuy rằng nhìn như thời gian rất lâu, chỉ là hoàn cảnh bốn phía vẫn dừng lại như cũ, thời gian trôi qua cực kỳ chậm.
Không đúng, không nên nói là thời gian bốn phía trở nên chậm, mà là ý thức của hắn đang dùng tốc độ siêu cao để vận chuyển. Chín, tám, bảy…
Bên trên màn sáng đang tiến hành đếm ngược.
Lăng Hàn nghĩ ngời, lại dùng thần thức nói: Vậy thì ép đến Minh Văn tầng một đi.
Dưới một ý niệm, hình ảnh dừng lại bất động lập tức khôi phục lại như bình thường.