Nếu nói ai giật mình nhất, vậy nhất định là Lưu Long.
Chẳng những giật mình, hơn nữa còn đỏ mặt.
Trước đó hắn nói ất là hời hợt, để Lăng Hàn đi theo hắn, hắn có thể nhẹ nhõm mang theo Lăng Hàn xông vào cửa lớn.
Kết quả thì sao?
Bởi vì giật mình, hắn thậm chí còn ngừng bước chân, cũng may một tên Minh Văn cảnh khác cũng bởi vì chấn kinh mà ngừng lại, bằng không nhất định hắn sẽ hỏng bét.
Lão Dương!
Một tên Minh Văn cảnh khác kêu lên: Ngươi thế nào rồi?
Tên Minh Văn cảnh thứ nhất miễn cưỡng bò dậy: Lực lượng của tiểu tử này rất khủng bố, chính là một tên quái thai! Chúng ta liên thủ chiến hắn!
Hai tên cao thủ Minh Văn cảnh đồng thời thúc giục huyết khí sôi trào, giết tới chỗ Lăng Hàn.
Lăng Hàn phát động Phong Vân Phiêu, tìm kiếm nhịp đập công kích của hai người này, rất nhanh hắn đã hiểu rõ điểm mấu chốt, kế tiếp mới ra quyền nghênh đón.
Phát động tần suất công kích, từng chiêu của hắn cũng cứng rắn đối đầu với hai người.
Chỉ là sau mười mấy quyền, sắc mặt hai người ở phía đối diện kia đã đại biến.
Tại sao có thể có đối thủ biến thái như vậy chứ?
Rõ ràng lực lượng không bằng bọn hắn, thế nhưng sau một quyền lại là một quyền, giống như sóng dữ vậy.
Chỉ là như thế cũng thôi đi, mấu chốt là tiết tấu đánh ra của mỗi một quyền đều rất cổ quái, giống như có thể tăng phúc cho một quyền trước vậy, mạnh mẽ đánh tiêu lực lượng của chính mình.