Lăng Hàn không chấp nhận đầu hàng, chỉ hai ba lần thì tổ sáu người này đã bị toàn diệt.
Đánh nhau cùng cấp, ngoại trừ Hồng Thiên Bộ ra, còn có ai có thể ngăn cản được một quyền của hắn cơ chứ?
Có lẽ Bích Tiêu công chúa có thể, có lẽ Đại hoàng tử có thể làm. Thế nhưng cũng chỉ vẻn vẹn là cản được mấy quyền mà thôi, cuối cùng đều khó có khả năng là đối thủ của hắn được.
Hắn ném thi thể sáu người ra ngoài, ở ngay ngoài cửa lớn, để đó để uy hiếp.
Khi hắn ném người ra, ở phía xa ngoài trăm trượng, trên tầng lầu, con ngươi của Kim Tam Ngân không khỏi xiết chặt, hiện lên một cỗ hàn ý mãnh liệt.
Mặc dù sáu người Lục gia đã trở thành thi thể không đầu, nhưng hắn lại biết rõ, sáu người này đều là tồn tại Khai Khiếu cảnh.
Sáu người xuất thủ, không những không thể giết được Lăng Hàn, ngược lại còn bị đối phương diệt sạch trong thời gian ngắn như vậy sao?
Mấy người Lục gia hẳn không có ngu xuẩn như vậy a, biết rõ Lăng Hàn có Tuyệt Đối Công Bằng, cũng nắm giữ rất nhiều tư liệu, thế nhưng lại mù quáng cùng nhau tiến lên.
Chính là như thế cũng làm cho Kim Tam Ngân bỏ đi xúc động muốn xuất thủ.
Bên trong Lăng gia, tất nhiên có kỳ quặc khác.
Chuyện này làm sao cho phải a?
Tổ sáu người Lục gia tổ toàn diệt, mà trước khi bọn hắn xảy ra chuyện, mình đã từng gặp gỡ bọn hắn. Chắc hẳn việc này cũng không gạt được người khác, tất nhiên Lục gia sẽ đi tìm hắn gây phiền phức.
Tại sao có thể như vậy?
Kim Tam Ngân có cảm giác sắp phát điên, đây là kết quả mà hắn vạn lần không ngờ tới. Khiến cho hắn hoàn toàn không biết nên làm sao bây giờ.
…
Trải qua một đêm, đương nhiên thi thể ở phía ngoài Lăng gia đã đưa tới chấn động.
Cấm Vệ quân đều được xuất động, mời Lăng Hàn ra để điều tra một phen.