Nếu như bọn hắn có thể đắc thủ, như vậy sẽ bớt đi một phen tay chân cho lão phu, nếu bọn họ không được. Như vậy tên oắt con kia cũng đã dùng hết Tuyệt Đối Công Bằng. Khi đó lão phu lại ra tay, dễ như trở bàn tay.
Nam tử trung niên giật mình, giơ ngón tay cái lên rồi nói: Cao, thật sự là cao!
Kim Tam Ngân cười không nói, thế nhưng trên mặt lại hiện lên vẻ đắc ý.
…
Sau khi Lăng Hàn mở ra trận pháp cảnh giới hắn đã tiến vào Dưỡng Nguyên Hồ Lô nghỉ ngơi. Sau khi tích lũy một ngày, bên trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô đã tràn ngập năng lượng thần bí, có thể làm tăng lên niệm lực của hắn.
Hắn yên lòng ngủ say, cho dù thực sự có người xông tới, như vậy trong thời gian ngắn cũng không có khả năng phát hiện ra sự tồn tại của Hồ Lô này.
Đến rạng sáng, lúc này Lăng Hàn đột nhiên bừng tỉnh.
Hắn đã nhận được báo động, có người xâm nhập. Một hai ba bốn năm sáu.
Lăng Hàn đếm một chút, tất cả có sáu người.
Hắn lập tức ra khỏi hồ lồ, lúc này đã nhìn thấy bảy anh em hồ lô ngồi thẳng, mỗi một người đều tràn ngập tinh thần. Cha, có chín người tới, mười người, không, mười sáu người!
Nhị Oa lập tức nói, một bên khoa tay bắt đầu đếm ngón tay.
Lăng Hàn chỉ có thể im lặng, Nhị Oa cực kỳ thông minh, nhưng đếm lại quá tệ, rốt cuộc làm sao có thể trưởng thành được cơ chứ? Đi, đi ra xem những khách nhân không mời mà tới này một chút xem như thế nào.