Cảm ơn bệ hạ, cảm ơn Chu tiền bối.
Lăng Hàn vội vàng nói.
Chu Kỳ gật đầu, nói: Bệ hạ quả thực có vài phần coi trọng đối với ngươi. Trong bình này chính là chứa bảo huyết của Yêu Hoàng. Nếu như dùng, đủ để cho trình độ sinh mạng của ngươi nâng cao cực lớn. Bệ hạ không ban cho cho con trai con gái của hắn, lại tặng cho ngươi chế luyện trận cơ, hiển nhiên đối với ngươi tràn ngập chờ mong.
Lăng Hàn kinh ngạc. Đây lại là máu của Yêu Hoàng?
Xem ra, Yêu Hoàng không có khả năng đơn giản chỉ là cùng Trần Phong Viêm luận bàn một chút, bị đánh cho một trận như vậy, mà là bị đánh thảm, đến mức còn bị lấy cả máu.
Cũng đúng. Nếu không đường đường là Yêu Hoàng làm sao có thể hàng phục? Ta biết.
Lăng Hàn gật đầu.
Chu Kỳ nhìn thật sâu vào Lăng Hàn. Hắn thật ra không rõ, vì sao Trần Phong Viêm lại coi trọng Lăng Hàn như vậy. Rõ ràng Hồng Thiên Bộ ở trên phương diện võ đạo càng ưu tú hơn. Hơn nữa cảnh giới càng cao hơn. Không phải nên cố gắng bồi dưỡng Hồng Thiên Bộ sao? Bệ hạ nói, hành sự có thể không xấu hổ với bản tâm, thì buông tay ra làm.
Hắn lại thuật lại một câu.
Lăng Hàn cười. Tính cách của Trần Phong Viêm thật đúng là hợp tâm ý của hắn. Ừ.
Hắn lại gật đầu một cái.
Chu Kỳ ho khan một chút, nói: Lão nô đi, không cần tiễn…
Hắn không cho Lăng Hàn tiễn, thân hình thoáng động, đã đi ra cửa.