Chỉ có điều, trước đó người mạnh nhất võ đạo cũng không quá Khai Khiếu. Điều này khiến những người khác cũng tu luyện niệm lực không quá cấp ngũ tinh, quả thực sử dụng một bộ sơ trung cao này phân cấp là đủ rồi.
Lăng Hàn lắc đầu. Hắn không rầu rĩ ở phía trên điểm này. Dù sao đây chỉ là một xưng hô mà thôi. Giống như Thông Mạch Cảnh cho dù gọi là Thiên Thượng Cảnh, Cửu Thiên Cảnh lại như thế nào? Hoàn toàn không có ảnh hưởng.
Hắn trở lại nơi ở, mới biết được, Miêu công tử yêu tộc đã từng tới khiêu chiến, bị “hắn” đánh bại.
Bị hắn đánh bại?
Lăng Hàn nhìn về phía năm nữ hài tử. Các tiểu hài tử đều nhìn về phía hắn lộ ra nụ cười cổ quái.
Được rồi, là mấy tên này.
Lăng Hàn kinh ngạc. Nghe Liên Tuyết Dung nói Miêu công tử này mặc dù là tu vi Cực Cốt Cảnh, nhưng chiến lực có thể đạt tới Minh Văn Cảnh. Bây giờ lại bị mấy nữ hài tử đánh bại.
Xem ra hắn còn đánh giá thấp mấy tiểu hài tử này.
Lăng Hàn!
Tiếng gầm thét giận dữ từ bên ngoài truyền đến. Đi ra đánh với ta một trận!
Ai vậy?
Lăng Hàn buồn bực. Phụ thân, lại là con mèo ngốc kia.
Nhị Oa liếc mắt thoáng nhìn. Từng tầng tường lại không ngăn cản được tầm mắt của nàng.
A, Miêu công tử lại tới?
Miêu công tử đương nhiên phải tới. Người khác đều cho rằng hắn bị Lăng Hàn đánh bại. Chỉ có chính hắn mới biết được, chuyện căn bản không phải như vậy.
Cho nên, khi hắn bị đưa trở lại, trị liệu sơ qua một chút, rồi nghỉ ngơi một ngày, hắn lại ngóc đầu trở lại.