Bên trong Dưỡng Nguyên hồ lô có nước sạch. Lăng Hàn lao mình vào trong đó một chút, mùi hôi thối nhất thời không cánh mà bay.
Ngũ biến.
Lăng Hàn thoáng tản ra khí tức của bản thân, có sánh sáng giống như đá kim cương vậy.
Hắn thoáng lộ ra một vẻ tươi cười. Lần này đi ra thực sự chính xác.
Nếu như chính hắn đau khổ tu luyện, có lẽ một năm sau cũng chưa chắc có thể trùng kích Cực Cốt Cảnh. Nhưng bây giờ, hắn có lòng tin ở trong vòng ba tháng sẽ hoàn thành.
Vì sao có thể nhanh như vậy?
Bởi vì hiện tại võ đạo sơ hưng, bảo quả thiên địa xuất hiện với quy mô lớn, khiến cho mọi người ở trong khoảng thời gian ngắn có khả năng quật khởi. Nếu không, muốn dựa vào chính mình bước từng bước một, vậy tiến cảnh tất nhiên sẽ tương đối thong thả.
Cho nên, nhất định phải nhân lúc lúc này quật khởi, bằng không chờ tới khi mỗi một di tích cổ đều bị các thế lực chiếm giữ, sau này muốn lấy được bảo quả lại càng khó khăn hơn.
Lăng Hàn nhìn xuống. Hắn dùng hết bảy Trường Hồng Quả, bây giờ còn có mười bảo quả sinh mạng. Mặt khác, hắn còn có bốn quả Lưu Diễm Hỏa Liên, vẫn có thật nhiều bảo quả chưa chín.
Có thể chống đỡ cho mình đạt được ngũ biến đỉnh phong hay không?
Lăng Hàn không biết. Hắn ăn no trước, sau đó mang theo hai tiểu hài tử và con heo béo xuất môn, tiếp tục tìm kiếm bảo quả.
Nhị Oa chẳng những có Thiên Lý Nhãn, còn có thể xuyên thấu vật cản, tìm kiếm bảo quả cũng không phải quá thuận tiện hay sao? Một vài chặng đường cũng không cần đi, nhắm thẳng vào mục tiêu là được.