Con trai biểu hiện hèn yếu như vậy, khiến cho hắn vừa tức vừa giận, trên mặt không có ánh sáng.
Mà kẻ cầm đầu gây họa, tất nhiên là Lăng Hàn.
Chỉ là hắn lại sợ Lăng Hàn giết chết Vu Hải, nên hoàn toàn không dám chủ động xuất kích.
Lăng Hàn cười nhạt, phóng người nhảy lên một cái, xông về phía Vu Ích.
Hắn cũng không có nhiều thời gian để lãng phí ở trên người đối phương. Ở đây vẫn còn có rất nhiều bảo quả đang chờ hắn đi ngắt lấy.
Yêu Hầu Quyền, tần suất công kích, ba mươi lần trùng điệp lực.
Lăng Hàn dùng tới chiến lực mạnh nhất của mình. Phải tốc chiến tốc thắng.
Đâm đầu vào chỗ chết!
Vu Ích cười lạnh. Hắn không dám chủ động công kích, chỉ sợ Lăng Hàn giết chết Vu Hải. Nhưng bây giờ Lăng Hàn vọt tới, vậy dĩ nhiên đã hóa giải nỗi lo lắng của hắn.
Xoạt.
Hắn vung đao chém tới.
Lăng Hàn sôi trào huyết khí.
Ầm.
Trên người hắn có khí tức màu vàng nhạt lưu chuyển, lực lượng trong nháy mắt tăng vọt. Cái gì, tứ biến!
Vu Ích giật mình kinh ngạc. Lăng Hàn này vừa sôi trào huyết khí, khí tức lộ ra ngoài, tất nhiên cũng không có khả năng ẩn giấu tu vi. Nhưng chính là như vậy, mới khiến cho Vu Ích giật mình, tròng mắt cũng muốn rơi ra ngoài.