Hơn nữa, lực lượng chồng chất này còn căn cứ vào tần suất công kích của Hồ Dương để đưa ra điều chỉnh.
Hồ Dương đón nhận một đòn, nhưng lực lượng lại tan rã từng tầng, giống như chiếc thùng rỗng kêu to.
Ầm!
Lăng Hàn đánh qua một quyền, toàn thân Hồ Dương đều chấn động bay ra ngoài.
Nhất thời, tất cả mọi người ở đó hoàn toàn yên tĩnh.
Trực diện đối kháng, một Thông Mạch Cảnh đánh bay Hồ Dương cao thủ ngũ biến toàn lực ra tay. Cho dù không có sử dụng tới huyết khí sôi trào, điều này vẫn là một kỳ tích làm cho người ta không cách nào tin nổi.
Hồ Dương bị đánh bay, hắn nặng nề rơi xuống trên mặt đất, nhưng lập tức lại bò dậy, sắc mặt biến hóa kịch liệt.
Hắn lại có thể bị Lăng Hàn đánh bay. Không phải là hắn khinh địch sơ suất, mà là đang trực tiếp đối đầu.
Không cần hoài nghi. Nhiều lắm thì ngày mai, chuyện này sẽ truyền khắp học viện. Hắn lại trở thành một trò cười từ đầu đến cuối. Sau này hắn cũng sẽ trở thành lá xanh đầu tiên trong câu chuyện truyền kỳ của Lăng Hàn.
Không, hắn không thể bại. Hắn cũng không muốn làm nhân vật phản diện như vậy.
Miệng hắn phun ra máu. Một đòn vừa rồi quả thực đả thương tới hắn. Nhưng hắn dù sao cũng là ngũ biến. Một đòn như vậy còn chưa đủ để khiến cho hắn bị thương nặng.
Hai cánh tay Hồ Dương mở ra. Hai tay lại hóa thành hình trảo. Đầu ngón tay lại có ánh sáng màu đen chớp động.